Nhớ Cha
21:49 - 18/09/2011
Nỗi nhớ cha của chị Lưu Thị Hoa, cũng là nỗi niềm của bà con quê hương đối với Ông Lưu Văn Tham, người đã quên mình cứu người trong trận lũ lịch sử năm 2010.
Về quê Cha Hạ Trạch
Trời đổ mưa không dứt
Từng giọt sầu tý tách
Rơi vào miền ký ức
Cả một trời đau thương!
Những đêm dài tâm tưởng
Quặn lòng nghĩ đến Cha
Hiền lành và chịu khó
Lòng nhân ái bao la
Giành cho con tất cả
Đêm lũ dữ tràn qua
Giữa bão bùng giá rét
Gió vẫn gào vẫn thét
Thân cò Cha lặn lội
Quên mình cứu cháu con!
Giờ đây Cha không còn
Công Cha như biển rộng
Như sông dài núi cao
Con biết phải làm sao
Đáp đền công sinh dưỡng!
Đừng phá hoại môi trường!
Người ơi! dừng tay lại!
Thiên nhiên mà biến đổi
Là trời hờn, trời dổĩ
Mang lũ về quê tôi!
Người ơi! dừng tay thôi
Xin người đừng chặt cây
Xin người đừng phá rừng
Kẻo nước mắt trời dâng
Ngập cuốn trôi tất cả!
Cha tôi còn vất vả
Người một nắng hai sưong
Thao thức những canh trường
Dãi dầu qua năm tháng
Nuôi đàn con lớn khôn!
Mắt huyền nhòa lệ tuôn
Cha đi chẳng nói gì
Con nặng lòng nghĩ suy
Âm dương giờ xa ngái
Cõi lòng con nát tan!
Tình mẫu tử chứa chan
Không gì đong đếm đựoc
Một năm rồi Cha nhỉ?
Không có Cha đi về
Ngôi nhà xưa quạnh vắng!
Cánh cò chiều cõng nắng
Đi đâu lâu chưa về
Hói, Bàu nhớ tái tê
Trang trại Người để lại
Với bao điều dở dang!
Từ ngày Cha xa vắng,
Cỏ dại mọc dọc ngang
Lối mòn không còn nữa
Chân con đi gai cào
Máu ứa vào trong đất!
Con khấn lạy trời Phật
Mở rộng cửa từ bi
Người phù hộ độ trì
Để Cha mau siêu thoát
Đến vãng miền cực sanh!
Đình làng đã khánh thành
Cháu con về đông đủ
Âm dương cùng hội tụ
Quê đổi mới từng ngày
Cha ngậm cười Cha nhé!