Cha tôi

18:36 - 04/06/2019

Những vần thơ xúc động viết về người Cha kính yêu của anh Lưu Minh Hải

Cha tôi

Tôi ít làm thơ về Cha
không vì lẽ người đời hay nói:
“con gái thường yêu Cha, còn con trai yêu Mẹ”
mà bởi lẽ:
với tôi, mấy vần thơ chật chội
không nói thay hết cả nỗi lòng mình.
Bây giờ - non nửa đời người
lăn lộn, bon chen cuộc sống mưu sinh
nghĩ về Cha
tự thấy mình chưa vẹn tròn phận đạo.
Cha tôi
người đàn ông tính hiền như cục đất,
người con hiếu thảo
côi cút lớn lên bên cạnh mẹ hiền;
khi đất nước cần
từ giã mẹ già, ra chiến trường đánh Mĩ
cống hiến quê hương, Tổ quốc...nửa bàn tay!
để rồi khi hòa bình, cũng chẳng mảy may
chạy hết chính quyền mà đòi chế độ.
Chúng tôi – một đàn con
lần lượt lớn lên, trên đôi vai cha
đôi vai gánh gồng sắn, khoai, hạt lúa,…
kí ức trong tôi, ngày tháng cũ vẫn còn!
Tuổi thơ anh chị em tôi
dù có phạm sai, chưa từng một lần bị cha đánh mắng
thế mà tự giác trưởng thành.
lớn lên, đứa đi xa, có đứa ở gần
cái gì ngọt ngon, Cha vẫn không quên dành phần, cất giữ
khó khăn nhận về mình, yêu thương con
không ai được bằng Cha!
Từ ngày Mẹ tôi mang bệnh trọng nên Cha càng khổ ra
con chăm mẹ vẫn cần ông bên bà – như câu đời vẫn nói.
rồi Mẹ mất, lòng Cha buồn rười rượi
chẳng chịu uống ăn, suy nghĩ rất nhiều.
Ngày xưa, nhà tranh vách đất, bão gió vẹo xiêu
sức Cha một mình chống chọi;
bây giờ, nếu bão đời có nổi
chỉ mong Cha yên lòng, để chúng con chống chọi thay Cha!
Thương Cha
ngày lễ, tết trông chờ cháu con, đi đứng vào ra
nhắc hoài thằng đích tôn, rồi dâu rể,…
số cha khổ một đời vì cháu con như thế
giờ tóc bạc, da mồi mà vẫn chẳng yên tâm.
Bây giờ, mỗi lần gọi điện nói chuyện với Cha 
phải thật vững lòng;
đóng vai rồi dựng chuyện, cố tạo Cha vui
giấu hết mọi khó khăn, nhọc nhằn cuộc sống;
còn có Cha, sẽ cho con sức mạnh
tự nhắc mình phải cố gắng vươn lên!

Bình luận

Bài viết liên quan

Con đường tôi nhớ
Cao Lao
Đường về
Sông núi quê mình
Hoàn thành một đoạn dự án nâng cấp đường quan

Video clip