Hạ về

20:00 - 10/06/2019

Những vần thơ của con em làng Cao Lao Hạ viết gần đây trên các Facebook cá nhân do anh Nguyễn Hữu Đức sưu tầm và tuyển chọn

Hạ về

 

Lời anh Nguyễn Hữu Đức: Một chút thôi, giành một chút thời gian trong muôn vàn lo toan cuộc sống bổn bề để nghỉ ngơi và nhớ về một thời quá khứ xa xưa, tuy nói là (xa xưa) nhưng cũng chỉ mới đây thôi non nửa phần thế kỷ, thời gian trôi đi cứ như thế không bao giờ dừng lại. Nhưng những kỷ niệm xưa thì không bị phai mờ theo bụi thời gian. Những ngày trung tuần mùa hạ, cái nắng chói chang nơi khúc ruột miền trung, những người con của làng quê Cao Lao Hạ lại nhớ về nhau để những dòng tâm tư kết nối tình cảm quê hương MÃI MÃI VỀ BÊN NHAU dù chưa một lần gặp mặt. Trân trọng giới thiệu một số xúc cảm của con em làng để vơi bớt cái nắng nóng của tháng 6 này.

 

NĂM MƯƠI NĂM NGÀY TRỞ VỀ
(Tặng các bạn khoá 10 hoá)

Lê Quang Quý

 

Ta về tìm lại ngày xưa
Một thời háo hức mộng mơ tựu trường
Khăn gói mỗi đứa một phương 
Quỳnh Liên dựng lớp, dân thương trọ nhờ
Giảng đường nứa lá đơn sơ
Ngày đêm ủ kén ươm tơ miệt mài
Đói lòng " mắm ruốc ngọn khoai"
Hả hê ngỡ đãi mâm cao cỗ đầy
Chưa bén chỗ- chuyển liền tay
Quỳnh Dị vừa tới gặp ngày bão to *
Nuôi khát vọng - mộng cơ đồ
Con thuyền dựng nghiệp sóng xô dặm trường
Chiến tranh trai tráng lên đường
Bút nghiên gác lại , người thương lệ nhoà
Từ ấy bạn hữu chia xa
Bạn theo mãn khoá, người ra chiến trường
Bao bạn gửi trọn máu xương
Người còn- mỗi ngã, mỗi đường dấn thân
Tái ngộ tay bắt mặt mừng
Mà sao khoé mắt rưng rưng giọt thầm
Thời gian phủ mái hoa râm
Bên nhau xuân vẫn hồi xuân thuở nào
Gác ông bà- chỉ Mày Tau
Tình xưa chưa dám nay trao còn vừa
Cùng lật trang sổ lớp xưa
Năm mươi năm ngỡ..... Mực vừa mới ghi!

 

 

TRANG LỨA

Lê Quang Quý

 

Một lứa trời sinh thật mát tay
Tên không thèm gọi, cứ Tau- Mày
Cụng đầu đèn sách hôm khuya sớm
Rỗng bụng lưng bò buổi sớm mai
Vững cánh muôn phương bay hết lứa
Hàn vi quê mẹ ngó còn ai?
Chiều tà lại ngóng trông về cội
Nhớ cả trời quê- " Tau với Mày".

 

 

CHỢT NHỚ GÓC TRỜI QUÊ

Đỗ Hoa Phượng

 

Trời trong veo, nước cũng trong veo
Khoát bèo, thả thính... ơi cầu Eo
Mênh mang nắng trải chiều đồng cửa
Tuổi thơ vời vợi, buổi đói nghèo.
Cho hồn mơ lại một thoáng thôi
Đâu rồi cọng rớ, đàn tép trôi
Đâu rồi rơm rạ vùi khoa sắn
Vị ngọt hương quê quá đã đời.

 

 

KÝ ỨC MƯA

Lê Quang Quý

 

Lụt to nác ngập trắng đàng
Từng hàng rọc rọc giăng ngang trước đôồng
Cá mương, cá cáy đầy sôông
Nước mưa thun hết mà lòng cứ vui.

Cò trắng trắng cả Cồn Cui
Bỏ học cắm nhựa, cắm mồi , giăng "do"
Mưa to , người lớn càng lo
trẻ con khoái chí, lắm trò để chơi.

 

 

KÝ ỨC MƯA

Lưu Bá Minh

 

Em đứng trong ai phía chân trời
Hạc - Trắng bay về suối chân mây
Cho nỗi lòng ai chiều thăm thẵm
Để đắng lòng ai kiếp vận này
Nhớ ém vào thương tình thu rơi 
Duyên phận bẽ bàng ...há đùa nhơi
Cho đỉnh phù - Vân lưu cánh Hạc
Mãi hoài vương vấn nhớ khôn nguôi.

 

 

HƯƠNG BƯỞI NGÀY XƯA

Nguyễn Hữu Đức

 

Xưa mỗi lần qua ngõ nhà em
Thoảng hương thơm hoa bưởi bên đường
Không hiểu vì thơm hương hoa bưởi
Hay dáng em thon chải tóc bên thềm.

Rồi một ngày Tổ Quốc chẳng yên
Cùng đồng đội tôi lên đường ra trận
Món quà đơn sơ chỉ một chùm hoa 
Trao vội cho tôi em đã khuất vào nhà.

Như hiểu được nỗi lòng chờ đợi
Cây bưởi tốt tươi kết trái đơm hoa
Thời gian trôi không dừng lại bao giờ
Em đi lấy chồng, 
..còn nhắc bưởi nhớ trổ bông.

 

 

LỖI HẸN

Nguyễn Hữu Đức

 

Con đường lỗi hẹn ngày xưa
Bây giờ không biết ai đưa em về
Lối về qua một triền đê
Xa xa thấp thoáng lũy tre đầu làng.

Trưa hè trời nắng chang chang
Dối cha ra đó gặp nàng ban trưa
Vậy mà chiều đến ngẫn ngơ
Mong sao mau tối để ra gặp nàng.

 

 

HÈ VỀ

Nguyễn Công Tranh

 

Hè về trong mắt em
Bầu trời xanh xanh thắm
Tiếng ve sầu văng vẳng
Phượng đỏ khắp sân trường
Hè về đem vấn vương
Hồ sen xanh mơn mởn
Bông sen trong nắng sớm
Rung rinh như chào ai
Hè về liễu rủ dài
Mặt Hồ Gươm đầy nắng
Tháp Rùa đứng yên lặng
Thời gian phủ rêu phong
Hè về trên dòng sông
Cầu Long Biên soi bóng
Sông Hồng mùa cháy bỏng
Cánh buồm nâu lẻ loi
Hè về trong lòng tôi
Hoàng hôn vàng óng ánh
Hồ Tây chiều sóng sánh
Đàn sâm cầm bay xa
Hè về ngóng trông xa
Người xưa quay trở lại 
Để trái tim tê tái
Nóng lên khi hè sang
Hè về thật nhẹ nhàng
Cho lòng mình thư thái
Mong mùa hè ở lại
Mang cho ta niềm vui ... !

 

 

NHỚ SÔNG XƯA

Xuân Trọng

 

Cho con về lại tuổi thơ...
Cho con về với giấc mơ thuở nào
Tiếng sóng xưa vẫn rì rào
Sông ơi, tìm lại thuở nào tuổi thơ
...
Vẳng nghe câu hát đò đưa...
Vẳng nghe tiếng sóng vỗ bờ năm nao...
Cảnh quê, sông nước dạt dào
Để lòng ta mãi xôn xao thế này...

 

 

ĐỪNG GIẬN MẸ...

Xuân Trọng

 

Đừng bao giờ giận mẹ nhé, con ơi
Một chút thôi, con cũng đừng giận mẹ
Dẫu qua rồi, cái tuổi hồi thơ bé
Vẫn bâng khuâng.. khi mỗi buổi trưa về.

Mẹ vẫn buồn, buồn lặng.. đến tái tê
Nhớ ngày xưa hồi còn đeo lưng mẹ
Mỗi buổi chiều về giọng con thỏ thẻ
Có gì không, bụng con đói lắm rồi.

Ở phương xa, con nhớ mẹ lắm thôi
Việc bộn bề, nên chưa về thăm mẹ
Xin đừng buồn sinh ốm, đau mẹ nhé
Con sẽ về để thăm mẹ, cùng cha.

Dẫu giờ này con còn ở cách xa
Nhưng lòng con có bao giờ quên được
Bóng mẹ, cha giữa trưa hè tát nước
Lúa trổ bông mà đồng ruộng cạn khô.

Nhớ con đường làng lồi lõm, mấp mô
Mẹ dắt tay giữa ngày mưa tới lớp
Bởi xa trường nên muộn giờ tập hợp
Trời lạnh nhiều.. mẹ vẫn đứng chờ con.

Đã bao lần làm lòng mẹ héo hon
Mãi tận giờ lòng chúng con mới thấm
Vì cháu con, chẳng bao giờ suy ngẫm
Những thiệt, hơn.. mẹ có nghĩ gì đâu./.

 

 

NẾU VÀ ƯỚC

Đỗ Hoa Phượng

 

Nếu ai hỏi ta nhớ gì nhiều nhất
Ta nói rằng hình bóng mẹ cha ta
Từ thuở nằm nôi cho đến tuổi xế tà
Trong giấc mộng bóng hình không phai nhạt.

Nếu ai hỏi cái gì trân quý nhất 
Đó; tấm lòng cha mẹ giành cho ta
Cả một đời vất vả nắng rồi mưa
Người chịu khổ để đời con rộng bước.

Nếu ông trời cho con một điều ước
Con ước rằng cha mẹ mãi bên con
Năm tháng ơi xin chớ có mỏi mòn
Chớ vội tiễn người khuất xa trần thế.

 

 

MẸ CHA

Lê Quang Quý


Mẹ

Một đời cơm áo liền vai
Mà quên mình đã thu cài sang đông
Chăm lo cho bếp lửa hồng
Mà quên mình bếp quạnh không lửa tàn./.

Cha


Một đời gánh cực trên lưng
Đào sông lấp bể xây từng ước mơ
Dẫu thân tàn vẫn mong chờ
Con hơn Cha - là phúc cho một đời
Công Cha Nghĩa Mẹ ai ơi
Sống cho trọn đạo nghĩa thời phận con.
Ẩn hoặc báo cáo bình luận này./.

 

 

MẸ CHA

Lê Mai

 

Nghĩ về hai tiếng mẹ cha
Bao la nổi nhớ trong ta dạt dào
Mẹ cha biển rộng trời cao
Cho ta khôn lớn .dù đời bão giông

Mẹ cha gió mát trăng thanh
Cho con bát ngát mộng lành tháng năm
Mẹ cha ấm áp tình lành
Cho con vững bước lãng du với đời

Mẹ cha lấp lánh ánh sao
Cho con sưởi ấm gió đông lạnh lùng
Chắp tay con lạy ông trời
Thế gian có mẹ có cha đừng rời..

Mẹ cha là mây luyến
Một đời quyện trong con !

 

 

NGÀY MÙA

Nguyễn Hữu Đức

 

Một đống rơm vàng chiều mùa hạ
Nhớ ngày xưa cha mẹ nhọc nhằn
Dù điều ước không bao giờ là thật 
Vẫn ước rằng cha mẹ mãi bên con.

Rồi hằng đêm tôi vẫn ước mong
Cùng cha mẹ xây đống rơm mùa gặt
Tĩnh giấc rồi thấy lòng mình thỗn thức
Dòng lệ trào gối ướt từ lúc nao.

Ta có quyền ước trong chiêm bao
Vẫn cha theo trâu cày mùa vải
Bên đống xương khoai mẹ bẻ cuống trằm
Ước vậy thôi cho đỡ nhớ song thân
Xin vạn lần cám ơn điều ước./.

 

 

BĂN KHOĂN

Lưu Bá Minh

 

Em là ai? hỡi Thi Nhân Cao Lao
Lắng tình Hiếu Nghĩa quá dạt dào
Đẹp tiếng tri ân hoài Quê Mẹ
Như thuở Tuổi Hoa ... "giấc chiêm bao

Em giờ xa vắng phương trời nao
Nhớ Cha thương Mẹ khắc khoãi , trào
Đụn rơn góc rạ ... tình xưa ấy
Hoàng hôn núp bóng mắt lệ chao

Em là Gái-Cốm xứ Cao Lao *
Lời Thơ hoài cổ quá nghen nghào
Đường Xuân còn đó nơi tình Mẹ
Dừng bước bên chàng, ôi! Cao Lao./.

 

 

TÌNH EM, TÌNH QUÊ

Đặng Văn Quang

 

Em tôi một nắng hai sương
Đồng xa, ruộng cạn thương thương dáng hình
Nụ cười hoa nở thật xinh 
Gửi vào trong nắng chút tình quê hương 
Ơi người xa xứ tha hương
Mãi tìm chi lắm nhớ đường về đây
Tình quê mãi cứ ngất ngây
Ngát hương rơm rạ đong đầy tình em./.

 

 

TÌNH EM, TÌNH QUÊ
(Họa theo: Đặng Văn Quang)

Lê Quang Quý

 

Iêm chừ áo váy xe ga
Đụn rơm bó rạ đã xa ngái rồi
Đồng ruộng máy thay sức người
Nơm, mò, nhủi trép một thời còn đâu
Hói Hạ cho tới bàu sâu
Vuông tôm, ao cá thi nhau làm giàu
Nhà hàng đặc sản đua nhau
Cà phê đèn đỏ thâu đêm...vẫn chờ
Làng miềng đổi mới Eng nờ...

 

 

GIỌT SƯƠNG MAI

Lê Mai

 

..Bình minh Tinh khôi .
Có giọt sương tinh khôi
Vương trên đóa hoa nhài
Gió vờn nhẹ khoan thai
Giọt sương mai long lanh
Em thấy đời đam mê
Thật tràn trề nhựa sống
Như trời xanh mây thẳm
Ân tình giữa thinh không
Trước cảnh đẹp bình minh
Thật lung linh huyền ảo
Như đời chưa giông bão
Tỏa sáng khắp mọi miền
Đóa nhài giọt sương mai
Cuộc đời như ban tặng
Vô tư mà sâu lắng
Cho ước vọng cầu mong./.

 

 

GIẬN

Nguyễn Thu

 

Giận lắm rồi anh có biết không
Vì anh cứ mãi chẳng tình nồng
Đêm buồn lẽ bóng nên hờn dỗi
Mãi hẹn chưa về để đợi trông.

Bởi tại đường xa hay đã hết
Hay là hứa mãi vẫn chưa hồng
Giờ đây cứ phải ngồi mà ngóng
Chỉ biết giận anh bởi nhớ mong./.

 

 

QUÊ HƯƠNG

Nguyễn Thu

 

Quê hương là tiếng gà trưa
Lời ru của mẹ đong đưa chiều về
Đường làng rộn rã tiếng ve
Đàn bò nhai cỏ lắng nghe mơ màng.

Quê hương là đồng lúa vàng
Thoảng trong làn gió ngập tràn hương thơm
Mẹ già réo gọi ăn cơm
Canh chua kho khế cá đồng cha đơm .

Quê hương là nước mênh mông
Canh bông rau bí ấm lòng người xa
Nhớ sao giọng nói thật thà
Nghĩa tình sâu nặng chan hoà khó quên.

Quê hương bản nhạc không tên
Len vào trí óc nổi niềm bâng khuâng
Những đêm trăng sáng vô ngần
Nghe bà kể chuyện tan dần giấc mơ.

Quê hương là những bài thơ
Gởi bao thương nhớ ngẫn ngơ nắng chiều
Đồng xanh vang tiếng sáo diều
Đàn cò lã lướt chiều về ngọn tre./.

 

 

GIỌT NẮNG MÙA HẠ

Nguyễn Thu

 

Giọt nắng vô tư tràn vạt áo
Nhịn đón đưa, ôm đạo trách trời
Kéo lê vạt nắng vàng rơi
Để cho vương nặng nửa lờI kêu than
Hạt nắng theo sau vàng vọt lối
Đường xưa vắng lặng vội hững hờ
Chang vang hấp gáy theo mơ
Cõng sang gánh đạo thẫn thờ sớm hôm
Nắng tàn cổ suý vòm trăng sáng
Dặm trường giấu nguội vạn mùa thu
Chim khuyên ngậm ngọt lời ru
Nắng trần ngủ đặng vọng phu phương nào
Còn chút nắng chênh chao màu cũ
Trách con mưa bao phủ chiều tháng năm
Đứng trong gió bụi bàng hoàng
Khung trời trả lại nắng hoang buổi chiều./.

 

 

TRỐN NÓNG

Lê Quang Hiển

 

Anh giờ nấp trốn dưới cầu 
Dòng gianh quê mẹ xanh màu yêu thương

Dưới cầu mát dịu lạ thường 
Ngụp lặn xuống nước thịt, da mát lành 
Hẹn nhau xuống nấp cùng anh 
Kiếm thêm đồ nhậu rượu anh có rồi 
Đi mô xa ngái lôi thôi 
Xuống cầu hội ngộ nhiều đôi sướng mà 
Ở đây được cái gần nhà 
Là nơi kỷ niệm bến phà cũ xưa ...
Chờ xong mùa nắng đến mưa 
Cùng nhau dìu đón dắt đưa nhau về 
Trọn niềm yêu quý mến quê 
Năm sau nắng nóng ô hê xuống cầu 
Không còn hỏi nấp ở đâu./.

 

 

MƯA ĐÃ RƠI

Nguyễn Thu

 

Mấy ngày nắng gắt chói chang
Hôm nay mưa đổ dập giằng mưa rơi
Mưa cho tâm trạng rối bời
Mưa cho niềm nỗi đầy vơi cõi lòng
Ai gieo khắc khoải chờ mong
Ai đem hạt nhớ vào trong ngõ hồn
Để cho mưa mãi trào tuôn
Sầu vương nặng trĩu lòng buồn diết da
Hỡi người nơi ấy xa xa
Có nghe sấm chớp tình ta xé cào
Ngoài kia sắp đổ mưa rào
Chắc trời cũng khóc lệ trào dưng dưng
Mưa ơi mong miết hãy ngừng
Bình minh hé sáng mắt đừng ướt nhem./.

 

 

BÍ XANH

Nguyễn Thu

 

Tôm mang giả nhuyễn cả ra
Nấu canh với bí thật là ngon ghê
Món canh tôm bí hết chê
Mùa hè nắng nóng canh ni tuyệt vời
Nhông tôi chịu khó thôi rồi 
Bắc giàn trồng bí quả thời mê man
Ngày nào cũng hái nấu ăn
Ăn nhiều cũng chán, bí càng ra sai
Hôm rồi hái hết một cây
Khoảng trên hai tạ , bán ngay hết liền
Người mua cứ tấm tắc khen
Bí ngon, giá rẽ hỏi xem còn nhiều
Mua rồi lại dặn với theo
Sang năm để giống nhiều nhiều bà ơi
Cho tôi mươi hạt thế thôi
Tôi trồng lấy giống để rồi nhân lên
Giống này sang lấy làng bên
Tôi trông đã thấy quả trên đầy giàn 
Nghe đâu giống bí thái lan
Hay là bên nhật đưa sang nước mình
Quả to dài thượt ngon lành

Bình luận

Bài viết liên quan

Thơ tình của riêng tôi
Những ý niệm về thơ qua Thế giới các vì sao của Lê Minh Thắng
Hồi chuông Thánh Đường
Nắng chiều
Nỗi nhớ mùa xa

Video clip