Quê hương
04:16 - 01/12/2014
Trường ca về quê hương của Bác Lưu Văn Vạn, một trong những người con Cao Lao Hạ ra Hà Nội rất sớm, từ sau năm 1954. Bác Lưu Văn Vạn hiện đang nghỉ hưu ở Hà Nội. Điện thoại liên lạc 0915956589
QUÊ HƯƠNG
Thành kính tặng quê Cao Lao Hạ
Từ thuở tiền nhân vào mở cõi
Đất Cao Lao tên gọi tự khi nao?
Chỉ thấy rằng:
“Vùng linh khí tụ trên cao”
Nên đã có :
“Tiềm.Long.Hạ Trạch” (1)
Vượt Đèo Ngang qua Linh Giang hiển hách
Ngẩng đầu lên ta đã thấy Kỳ Sơn
Mênh mang Trời- Đất- Nước- Non
Bình địa thế ! và linh thiêng thế !!!
Hướng phong thủy :
Nam dựa vào Lệ-Đệ
Bắc biển Đông, dào dạt, nước sông quê
Nơi khí thiêng, hội tụ bốn bề
Chốn địa linh ắt phải sinh nhân kiệt
Tự những ngày đầu. Kỷ nguyên Đại Việt
Đất quê ta từng là bãi chiến trường
Tháng năm dài cốt nhục tang thương
Bao thay đổi nương dâu bãi bể
Trãi Tiền Lý- Trần- Lê qua Trịnh- Nguyễn
Vùng Cao Lao phân định thuộc Đàng Trong
Vẫn mang chung dòng máu Lạc Hồng
Tổ tiên ta quyết chí bền lòng
Kể từ đó ra công khai phá
Đã lập nên một làng Kẻ Hạ
Bên nguồn Son- nguồn Nậy thanh bình trôi…
Từ đồng phố- Cửa chùa, hói đá, đồng đuôi
Thảo ốc, cửa nam, sau hà, bàu lác
Thành cổ, phần mua, hói hai, quai vạc
Giữa đồng làng là : Cửu khúc Long Khê
Sác biền, đồng ran, quy tụ tứ bề
Bàu mật, bàu eo, mụ tà, mụ quảng
Nào hói hạ, cẩm cương, hói đụn
Đến mũi bần, đồng rú,cồn cui…
Đỉnh Chóp Cờ xanh mướt bóng thông tươi
Liền một giãi :
Lều Cù- Kỳ Sơn- cánh diều- thầy bói
Từ vực Sanh nhìn về sau hói
Cả vùng quê chói lọi hào quang
Hai mươi xóm song song xếp lối thẳng hàng
Nối giao tiếp từ đàng Quan ra đàng Bạn
Nhà thờ Họ thâm nghiêm, bên cây bàng xòe tán
Đứng uy nghi trầm mặc với thời gian !
Ngôi đình thiêng :
Nơi thờ phụng các Thần- Hoàng
Ghi chứng tích :
Những ngày đầu- Tổ tiên vào mở cõi
Cả quá khứ huy hoàng sáng chói
Gương tiền nhân, ròi rọi chiếu khắp nơi
Gia tài ông cha khai phá bao đời
Cả ngàn năm dựng xây bằng xương máu
Lưu truyền lại muôn đời cho con cháu
Phải giữ gìn phát triển phồn vinh
Quê hương yên vui trong cảnh thanh bình
Những tưởng đã dứt, thuở đao binh khói lửa
Rồi hạnh phúc chẳng dài lâu được nữa
Giặc Pháp lại điên cuồng nhen lửa chiến tranh !
Đạn Ca nông vanh xé gió rít gầm
Chúng bắn phá suốt lều cù lên Chuông Thảng
Năm bốn bảy trải bao ngày tháng
Làng Cao Lao, chìm đắm trong thương đau
Một sáng hè: Canô, đò nốc kéo theo nhau
Giặc đổ bộ vào phía sau rào Sác
Dân nháo nhác nhằm Kỳ Sơn- Đá Bạc
Chạy vô rừng tránh đạn lạc, bom rơi…
Ở ngoài làng lửa khói cháy ngút trời
Tiếng súng nổ người người gục xuống
Từ Cồn cui- bàu eo- hói đụn
Xác trẻ già la liệt chết đầy đồng
Bao sinh linh vô tội đã tử vong
Trong một trận quân thù lên càn quét
Thóc lúa gạo chúng thi nhau vơ vét
Cướp trâu bò gà lợn về Thanh Khê
Cảnh tang thương ly tán tứ bề
Người ở lại, kẻ tản cư chạy loạn
Thoắt bảy năm ròng, sống trong bom đạn
Kẻ thù không khuất phục được dân ta
Ngày hòa bình thiết lập trên nước nhà
Chia ruộng đất, quê ấm no trở lại
Cả thôn làng thi đua hăng hái
Làm việc nhiều năng suất nâng cao
Hợp tác đi lên, phát động phong trào
Sản xuất giỏi. Vì miền Nam yêu dấu
Mười năm qua toàn dân phấn đấu
Lúa khoai nhiều nhà cửa đã khang trang
Khắp xóm thôn rộn rã gái trai làng
Cất tiếng hát: Quảng Bình quê ta ơi!(2) vang vọng…
Đời đang đẹp lại bỗng nhiên biến động
Tầng Mây Thành giăng rộng phía trời nam!!!
Từng đoàn máy bay phản lực hung tàn
Lũ cướp Mỹ đánh phà gianh Cao Hạ
Sông núi, ruộng vườn, cửa nhà mồ mả
Bị bom thù cày xới tả tơi
Dòng Linh Giang chúng thả thủy ngư lôi
Bom từ trường, sóng nước lập lờ trôi
Hòng phong tỏa chặn đường chi viện
Giữa đạn bom, từng binh đoàn vẫn tiến!
Vẫn hiên ngang anh dũng vượt sang sông
Mườn mượt ô tô bộ đội dân công
Điểm tập kết, bến phà gianh lịch sử
Đây là nơi địa đầu sinh tử…
XE CHƯA QUA NHÀ NỌ TIẾC CHI MÔ!!
Giết giặc Mỹ nghe tiếng gọi của BÁC HỒ
Từng lớp lớp thanh niên lên đường ra trận
Trong biển lửa lũ CON MA- THẦN SẤM!
Bao người con Hạ Trạch vẫn hiên ngang
Vẫn tay chèo tay lái sẵn sàng
Chở bộ đội dân công vượt sông ra tiền tuyến
Tấm gương sáng rạng ngời xuất hiện
Người anh hùng gan dạ Nguyễn Văn Tương
Gương chiến đấu hy sinh anh dũng kiên cường
Trên quê hương đời đời bất tử…
Chiến tranh đã lùi về quá khứ
Cuộc sống thanh bình đã trở lại quê ta
Tháng năm dài cứ biền biệt đi xa
Nhưng khi mô cũng đau đáu nhớ nhà
Mong có dịp về quê Cao Lao Hạ
Để được nghe tiếng gọi Eng gọi Mạ
Thương làm sao giọng gọi Ả gọi Yêm!
Nhớ xốn xang bao kỷ niệm êm đềm
Hoài niệm cũ quặn lòng thắt ruột
Thuở ao ước được nồi khoai luộc
Để ăn cùng bát ruốc biển hồng thơm
Miếng bánh đúc nâu chấm mắm cáy mắm coòng
Bát canh tép nấu quả bần quả khế
Cuả dân dã sao mà ngon đến thế
Bao năm rồi mùi vị chưa hề phai
Nhớ những buổi vô rú Ăn mít nài
Uống ngụm nước giếng Hung giếng Kiệt
Càng nhớ lại nỗi nhớ càng da diết
Những chiều mưa vác Dụi, ủi tép tôm
Oi buộc ngang hôông, khoác chiếc áo nâu sờn
Mồ hôi tuôn gối chồn chân cố bước
Đói xốn xang, ước mong có được
Bát cơm thơm thổi gạo Nác hai!
Tháng năm ròng chỉ có cháo khoai !!
Nhai nắm lá mưng non, cuộn vài con Đam lột
Nhắc quá khứ lòng ta sao thảnh thốt
Về một thời khắc khổ thương nhau…
Ôn cố tri tân, nghỉ trước ngẫm sau
Bỉ cực qua ắt có ngày tươi sáng
Quê ta đó đời đời chói rạng
Cả ngàn năm, không ngớt tiếng gươm khua
Nước Linh Giang ghi dấu ấn chưa mờ
Bến đò Cao Lao:
Điểm dừng chân trên đường thiên lý
Bao vĩ nhân anh hùng hiền sĩ
Từng soi mình in bong nước dòng Gianh!
Lúc yên hòa sóng lặng đáy sông xanh
Bao hình ảnh từ thinh không hiển hiện
Dấu chân xưa:
Nguyễn Hoàng vượt hoành sơn nam tiến
Chính nơi đây:
Hoàng Ngũ Phúc dừng chân trên đường đánh Nguyễn
Nơi Hoàng đế Quang Trung thần tốc
Cởi (cưỡi) voi chiến ra Bắc Hà!
Nơi đại thi hào Nguyễn Du từng đã đi qua(3)
Nơi bà huyện Thanh Quan Nhớ nước thương nhà…
Bước xuống đò, lúc Sương sa gió tuyết(4)
Vùng đất linh sản sinh bao tuấn kiệt
Tự xa xưa nơi cửa Khổng sân Trình
Bao hiền tài từng rạng rỡ chốn Thần Kinh
Từ Hình bộ Phó bảng: Lưu Đức Bình
Đến Lưu Đức Xưng thượng thư bộ lãi
Vinh danh có: Cự nhân Lê Mô Khải
Tụ nghĩa bình lập chiến khu Trại nái
Phò Hàm Nghi ứng chiến Cần Vương
Lê Nguyên Phong nhà cách mạng kiên cường
Giương cờ Đảng giữa đình làng Hạ Trạch
Các tướng lĩnh đã đi vào sử sách
Quê Cao Lao: Anh hùng Trung tướng Lê Văn Tri
Đã lập nên chiến tích thần kỳ
Một Điện Biên Phủ trên không
B52 cháy!
Sáng rực trời Thăng Long Hà Nội
Lưu Bá Xảo
Hiệu trưởng trường Sỹ quan quân đội
Vinh danh: Vị Trung tướng luyện binh
Ở miền nam gian khổ hy sinh
Có thiếu tướng Lưu Dương lỗi lạc..
Khắp các chiến trường, xông pha trận mạc
Bao anh hùng dũng sĩ đã hy sinh
Nay trở về an nghỉ tại quê mình
Tổ quốc ghi công đời đời tưởng niệm
Còn bao nhiêu thương bệnh binh thời chiến
Đang âm thầm đóng góp cho quê hương
Một phần máu xương gửi lại chiến trường
Vẫn xác định dù tàn nhưng không phế
Vinh dự thay các Bà các Mệ
Được tôn danh: BÀ MẸ ANH HÙNG
Treo gương vàng cho con cháu soi chung
Tự hào thay là người dân Hạ Trạch
Thời gian trôi tháng năm dài xa cách
Tưởng đã lâu mà lại hóa rất gần
Ngày về quê được ngắm cầu Gianh
Hùng vĩ quá! Và… ôi Sướng quá!!
Bến phà cũ Nọ Còn Chi Mô Cả?
Đứng trên cầu hoài niệm nhớ ngày xưa!
Mắt rưng rưng, văng vẳng tiếng ơ đò…
Dòng nước cũ vẫn lững lờ ra biển
Nhớ ngày đi không một ai đưa tiễn
Bộ nâu sòng với mấy củ khoai lang
Qua sông rồi đầu vẫn ngoái về làng
Chạnh lòng bỗng nhớ mấy vần thơ cũ
“Ôi mới đó mà kim mà cổ
Bóng hoàng hôn buông phủ mấy tầng mây
Cuộc đời thế sự vẫn xoay
Trăm năm thì chóng một ngày dài ghê”
Nơi tôi đứng nhớ về ngày xa ấy
Cả dòng sông cuồng phong sóng dậy
Nước nguồn Son- nguồn Nậy máu hồng loang!
Đốt nén hương thơm:
Gửi theo gió nuí mây ngàn!
Dâng bó hoa thơm:
Tưởng đến vong linh các Anh các Chị!
Để nhớ lại một thời đánh Mỹ
Bao hồn thiêng đang yên nghỉ bến phà Gianh
Trên dòng sông nơi các Chị các Anh
Ngày ngã xuống, nay đã xanh trở lại
Thời đạn bom đã lui về xa ngái
Hạ Trạch mình giờ cuộc sống yên vui
Không còn: nghe Rạo Rực(*) ngậm ngùi
Bao Cô Phụ(*) ngóng Chinh Phu(*) ngoài trận tuyến !
Quê hương ta, bao năm trường chinh chiến
Nay ngàn lần cuộc sống đã đổi thay
Ruộng đồng làng, thẳng cánh cò bay
Dân no ấm từng ngày vươn lên mãi
Nào vườn rộng cây trĩu đầy hoa trái
Biệt thự khang trang đang xuất hiện nhiều thêm
Đường liên thôn, Đường Bạn, Đường Quan
Bê tông hóa phẳng lì như đường Phố!
Nhiều nhà đã có ôtô lớn nhỏ
Giờ tan trường xe máy nối đuôi nhau
Điện sáng tivi xanh đỏ đủ màu
Tiếng hát, cười âm vang khắp xóm ngõ
Các cụ già đi hội Đình ra Họ
Lại đàng hoàng Khăn Đóng Áo lương xanh
Các thiếu niên các chị các anh
Đã trưng diện com-lê ca-vát
Ngoài nông nghiệp còn bao ngành nghề khác
Dân làm giàu bằng trí tuệ thông minh
Vẳng đâu đây một giọng hát GHẸO tình
Từ mái ấm nhà bên vọng lại:
…Vực Sanh sâu hồ cạn
…Liễu xa đào thì liễu ngã đào nghiêng
…Eng có điều chi thì xét lại cho Miêng!
Kẻo thế gian…mà đồn đại
Rằng thiếp có …tình riêng chi với chàng!
Giữa cảnh thanh bình vẳng nghe tiếng Mẹ
Trách khéo Cha từ thuở bấy đến giờ
Trăm năm rồi nghe lại nghĩ trong mơ!
Lòng rạo rực, tuôn mờ mắt nhòa lệ
Quá khứ hỡi! ngày xưa bình dị thế?!
Ta hát mừng cho thế hệ hôm nay
Cuộc sống đi lên đang thay đổi từng ngày
Xóa hết đói nghèo
Vươn lên làm giàu chính đáng
Đấy cũng là Lòng dân - Ý Đảng
Vững niềm tin xây dựng quê hương
QUỐC THÁI – DÂN AN – PHÚ QUÝ – THỊNH CƯỜNG
CAO LAO HẠ - TRƯỜNG TỒN – VINH HIỂN
Chú thích:
(1)Long hiện tại Điền Đại Cát
(2)Bài hát của Hoàng Vân
(3)Nguyễn Du Cai Bạ Quảng Bình
(4)Trong thơ : Bà huyện Thanh Quan
(*)Trong thơ: Lưu Trọng Lư