Tạ lỗi

17:34 - 03/04/2015

Nỗi lòng nhớ quê của cô Nguyễn Thị Hồng Tư, giáo viên trường THCS & THPT Dương Văn An, Thanh Thuỷ, Lệ Thuỷ, Quảng Bình.

 

Lời Ban biên tập: Trên chuyến tàu về Hà Nội, hơn 11 giờ khuya. Ban biên tập nhận được một cuộc điện thoại của một người con gái hỏi về trang tin caolaoha.com và giải thích về sự  sự tình cờ phát hiện ra trang tin khi tìm những tài liệu về thanh niên xung phong phục vụ cho công tác giảng dạy của mình. Cô là Nguyễn Thị Hồng Tư giáo viên trường THCS & THPT Dương Văn An, Thanh Thuỷ, Lệ Thuỷ, Quảng Bình. Nói chuyện với cô Ban biên tập rất xúc động, đó thực sự là nguồn động viên rất lớn khi trang tin đã phần nào giúp cô gần gũi hơn với quê hương mình.

 

“Cứ mỗi lần nghe cái từ Cao Lao là em không thể nén xúc động. Cho dù em không sinh ra và lớn lên ở làng nhưng với em làng mình thiêng liêng lắm. Đi đâu nghe ai nói giọng quê mình là thấy xao xuyến lắm”, giọng nói của cô ngập ngừng, rưng rưng khi giới thiệu về Cao Lao Hạ, quê nội của cô. Ba cô khi nhỏ tên là Bổng, lớn lên gọi là Sào là con trai của cụ Nguyễn Hoàn (ông Sào) và bà Lê Thị Trữa; cụ Nguyễn Hoàn hồi xưa làm thợ may và dạy chữ Nho trong làng. Do hoàn cảnh khó khăn ba cô phải đi làm ăn xa làng nhưng lúc nào cũng nặng lòng với quê hương.

 

Ngày 3/4 cô đã gửi cho caolaoha.com bài thơ “Tạ Lỗi” với lời nhắn "Như lời hứa với anh, em gửi nỗi lòng với quê qua bài thơ này”.

 

 

Xin trân trọng giới thiệu với bà con!

 

 

TẠ LỖI

 

Mấy năm rồi con không về quê

Chắc làng mình đã có nhiều đổi khác

Nhớ nước vực Sanh bốn mùa xanh mát

Gió Cồn Cui hiu hắt trong tiếng trích kêu.

 

Mấy năm - là bao lâu?

Có phải Hà Nội, Sài Gòn khó bề gặp mặt.

Cuộc sống mưu sinh có nhiều điều muốn mà đâu có được

Nên gần cũng thành xa vời vợi bấy nhiêu lần.

 

…Ba chọn Lệ Thuỷ làm quê hương thứ hai

Mẹ chỉ được làm dâu ba ngày vẻn vẹn

Rồi cách biệt.

Mỗi năm được hai lần, hè với Tết

Con được biết đâu là quê hương.

 

Nơi này con không sinh ra và lớn lên

Mà như là nơi chôn rau cắt rốn

Giữa dòng đời bề bộn

Vần nhận ra đâu là giọng quê mình.

 

Con lớn lên, phận gái theo chồng

Chiều chiều ra đứng ngõ sau

Vất vả lo toan vẫn hướng về quê nội.

Nhưng bổn phận lớn hơn phải dành cho quê nội của con mình.

 

Ba già đi theo tháng năm và nằm lại đất khách.

Mẹ mang nặng trong lòng nổi day dứt

Mồ mả ông bà ai hôm sớm viếng thăm.

 

Nháy mắt, thế mà cũng đã mấy năm.

Ngẫm cuộc đời là bóng câu qua cửa sổ.

Biết là trong lòng luôn nhớ,

Mà chưa thể về thăm nên cách biệt thêm dài.

 

Ước gì thời gian ngược trôi

Để được vô tư mong đến hè, rồi Tết,

Thoả thích lội hồ sen,

Nhặt khoai,

Hái mít.

Lên đồi thông ngắm cầu sông Gianh mỗi tối lên đèn

 

Xin được một lần tạ lỗi với quê hương!

 

                                            Tháng 3. 2015

                                

                                    Nguyễn Thị Hồng Tư

                   (GV trường THCS & THPT Dương Văn An

                        Thanh Thuỷ-Lệ Thuỷ-Quảng Bình)

Tác giả : Nguyễn Thị Hồng Tư

Bình luận

Bài viết liên quan

Thơ tình của riêng tôi
Những ý niệm về thơ qua Thế giới các vì sao của Lê Minh Thắng
Hồi chuông Thánh Đường
Nắng chiều
Nỗi nhớ mùa xa

Video clip