Tươi mãi với thời gian
08:23 - 31/05/2019
Những cảm xúc của bà con, đồng nghiệp, học trò khi đưa PGS, NGUT Lưu Đức Trung về an nghỉ tại quê nhà
TƯƠI MÃI VỚI THỜI GIAN
Vũ Tam Huề
Dòng lệ nhỏ
đóa hồng vàng
nụ cười thiên thu
Ngày 26/5 /2019 vừa qua, hài cốt của nhà giáo, nhà thơ Lưu Đức Trung đã được đưa về lăng mộ tại làng Cao Lao Hạ, Hạ Trạch, Bố Trạch, Quảng Bình theo đúng di chúc của Người.
Với tôi, nhà giáo, nhà thơ Lưu Đức Trung là người Anh lớn, người Thầy đã có công đầu tiên truyền cảm hứng và vỡ lòng cho tôi trong sáng tác Haiku Việt, mà bước đi ban đầu đó là tập thơ “Tươi Mãi Với Thời Gian” của nhà thơ tặng tôi vào năm 2006.
Mười ba năm đã trôi qua, tập thơ đó vẫn mãi bên tôi, cảm xúc Haiku còn tươi rói trong tôi. Trong tâm hồn tôi còn vẹn nguyên những kỷ niệm khó phai của các cuộc đàm đạo về thơ ca và cuộc đời, những buổi trà sớm cơm trưa thanh đạm và ấm cúng trong căn gác nhỏ của ông ở đường Cống Quỳnh. Và đặc biệt những lãng hoa hồng vàng tôi mang tặng nhà thơ vào dịp sinh nhật ông ngày 05/5 hàng năm. Khi nhận hoa nhà thơ thường nhìn tôi với ánh mắt trẻ trung khó tả và nụ cười thật hiền. Tôi biết ông rất yêu hoa hồng vàng....
Xin thắp một nén nhang và dâng một đóa hồng vàng trong tâm tưởng cầu chúc nhà thơ thanh thoát trong bước đường vân du ở cõi vĩnh hằng....
MỘT VÌ SAO SÁNG
Phạm Thu Hiền
Hôm nay, thầy được trở về quê hương Quảng Bình, về với làng Cao Lao Hạ, nơi Thầy sinh ra, theo di nguyện của Thầy trước lúc mất.
Có thể một ngày nào đó con về thắp nén hương cho Thầy. Mong Thầy được về với cõi Phật.
Đá gầy
lá đổ
cuộc đời hư vô
Một vì sao sáng
Trên bầu trời cao
Thu vào tầm mắt
Mênh mông cõi lòng
Tôi thường đi ngang qua con đường Nguyễn Kiệm, mỗi lần qua mỗi lần nhớ thương Người.
Người ấy dáng hình bé nhỏ, gầy gầy tóc tiên. Người ấy hay làm thơ, hay dùng facebook, thích ăn bánh ngọt, nước ép ổi, và uống trà.
Ngoài chuyên môn nghiên cứu và giảng dạy, người còn nằm trong ban biên soạn sách của Bộ giáo dục.
Người ấy hiền lắm! Hiền như ông bụt.
Trong cuộc đời có rất nhiều người thầy nhưng có những người tôi không lên giảng đường để được học tập. Nhưng vì cơ duyên nào đó mà được gặp gỡ, được dạy bảo và thân tình.
Cái tình thật quan trọng. Cả đời mình dành cho biên khảo và tra cứu.
Thứ mà tôi nhận được từ thầy đó chính là đạo đức chuẩn mực của một người thầy. Rất khiêm nhường và rất chân thật.
Khi xưa tôi đọc một lần thuộc bài thơ này của Thầy.
Tuổi tám mươi
trước bàn thờ mẹ
tôi đứa trẻ mồ côi.
Ôi sao thấm đẫm tình mẫu tử qua từng chữ từng dòng. Cái tình của “người với người sống để yêu nhau”.
Con tiễn thầy bằng dòng nhật kí, nhắc nhớ bao kỉ niệm những ngày đã cũ, rất vui và rất hiền.
MỘT NÉN TÂM NHANG
Đặng Văn Quang
Một nén tâm nhang viếng tỏ lòng
Chốn hồng trần, sắc sắc, không không
Lưu Đức, Lưu Trung làng quê Hạ
Tỏa bóng Haiku đất Tiên Rồng.
Xương thịt tan vào đất
Danh tiếng lưu cõi trần
Hai ku thắm trời xanh
Trôi thiên thu, vạn đại.
Đức Trung ông còn mãi
Trong tâm trí muôn trò
Cuộc đời chỉ biết cho
Cháu con từ nhân nghĩa.
HỮU CẢM
Song Khê
Cao Lao Tự xao xuyến
Tiễn Thầy về quê hương
Quảng Bình miền ước nguyện
Tiếng chuông ngân thiên trường.
Cháu con Học trò lưu luyến
Thuyền trưởng Haiku hiền lương
Gieo mầm thơ hòa ái
Hoa Bốn Mùa ngát hương...
NHỮNG ĐOẢN KHÚC HAIKU
Lưu Trọng Tri
Thầy về cõi tiên
dáng hình thấp thoáng
ngắm thơ Haiku
Hoàng Kim Oanh
Chiều phai nắng
bóng hạc gầy
quy cố hương
Phạm Thu Hiền
Thầy về bên ấy
Nắng chiều thơm
Ngõ vào hoa sứ rụng
Phạm Thúy Vinh
Chân trời
Người nhẹ bước
nụ cười đọng sương
Lâm Nguyễn
Dõi bóng hạc bay
về miền cực lạc
an giấc ngàn thu
Đặng Văn Quang
Ông già Haiku
về miền cực lạc
tạc vào quê hương.
Lưu Đức Hải
Cháu biết là Chú luôn coi mình là người bình thường, như chiếc lá, khi còn xanh thì âm thầm, lặng lẽ, khép mình bên những chiếc lá khác mà làm các phận sự của mình, đóng góp cho đời.
Khi đã vàng thì nhẹ nhàng, thanh thản rơi về với đất.
Vẫy chào bầu trời
chiếc lá vàng
rơi.
Lê Mai
Lặng lẽ
người về
với hồn quê
Ngàn thu yên giấc
thơ lẻ bạn
tri kỹ buốt lòng lúc đông sang