Nơi tôi đến
18:21 - 06/10/2018
Cảm nhận của anh Lưu Văn Quỳnh trong lần đến thăm Singapour
NƠI TÔI ĐẾN
Sấm chớp Singapor.
Cũng ùng oàng như quê mình đất Việt.
Và cũng mưa, mưa trắng đất, trắng trời.
Thôi chết rồi làm sao về kịp con ơi.
Nước sẽ ngập đường: Mẹ đợi, em chờ, lỡ hẹn!
Bố! Không phải lo. Lần đầu tiên bố đến
Còn ngỡ ngàng không biết đấy thôi
Đây Singapor. Đất nước tuyệt vời. Đây quốc đảo Nhân Sư
Nơi có người cha kính yêu: Lý Quang Diệu rất mực nhân từ
Chiến dịch mười năm làm sống lại dòng sông Linh Thiêng
dòng sông Phong Thủy
Từ bãi rác khổng lồ đầy mùi xú uế
“Sơn quản nhân đinh, thủy quản tài” (1)
Để có Singapor thịnh vượng, hiền hòa, xinh đẹp hôm nay
Tôi lặng trên xe. Như mơ giữa ban ngày
Sấm hết, mưa dừng: đường phố sạch làu, đẹp đẽ, phong quang.
Không hàng quán vỉa hè, không người xe chen chúc
Không tiếng còi, kêu la, hối thúc…
Tất cả bình an, tuần tự, đi lên.
Ôi! Singapor!
Thiên đường chính là đây, hạnh phúc chính là đây.
Đất nước của người
Càng ngậm ngùi, quặn thắt quê tôi !
Nơi có đồng ruộng phì nhiêu
Nơi có rừng vàng biển bạc
Sao người dân phải ngửa mặt kêu trời:
Xin hãy dừng ngăn sông xây bao công trình thủy điện
Xin hãy thôi lấp ao, lấp hồ xây biệt thự, chung cư
Nắng cháy cỏ cây,
Mưa lũ cuốn nhà.
Xin các đấng bề trên hãy dừng… hãy dừng
Cho dân bầy tui được yên hàn, được sống !
Vẫn chưa đủ rừng sâu, đồng rộng…
Còn lăm le chút đất kim cương: Cung Văn hóa thiếu nhi (2)
Mặc bao em thơ khẩn khoản, nằn nì:
Xin hãy dừng… hãy dừng
Đấy là chứng tích, là ước mơ, là nơi vườn ươm của biết bao thế hệ.
Ôi một lần đến Singapor
Sao mà thương, thương thế
Quặn lòng đau. Đất nước Việt Nam tôi !
Tháng 8 năm 2018
(1) Núi quản người, nước quản tài lộc.
(2) Cung Văn hóa thiếu nhi Hà Nội.