Lời giới thiệu của anh Nguyễn Chung Quý: Kính thưa quý vị và các bạn! Từ trước đến nay nhiều người mới biết đến một Phan Hồng Minh là Giám đốc Công ty Đầu tư và Du lịch lữ hành Asia Mastrer Travel Hà Nội, một con người của những chuyến đi, san sẻ yêu thương, chia sẻ, giúp đỡ bao hoàn cảnh khó khăn do thiên tai, bão lũ, hoặc vào những dịp Tết đến, Xuân về, hay những món quà ý nghĩa “nâng bước em đến trường” dành cho các em học sinh nghèo vượt khó...
Nhưng còn một Phan Hồng Minh khác – một Phan Hồng Minh với tâm hồn thi sĩ. Sinh ra và lớn lên nơi miền quê Hạ, nơi có truyền thống thi ca, đặc biệt từ nhỏ đã được nuôi dưỡng bởi những lời ru của Bà, của Mẹ, những tác phẩm của anh như những bản tình ca, chan chứa yêu thương và luôn hướng về miền quê hương...
Nhân dịp chuẩn bị phát hành Tuyển tập thơ số 03 Hương sắc Cao Lao, xin giới thiệu đến các ACE, các bạn và những người yêu thơ, yêu Hương sắc Cao Lao 03 tác phẩm của tác giả thơ, Giám đốc Phan Hồng Minh.
Rất mong nhận được những góp ý, chia sẻ đến từ Quý vị và các bạn!
ANH LẠI VỀ VỚI BIỂN QUÊ HƯƠNG
Anh lại về với biển đây em!
Con sóng vui mừng chồm lên mải miết
Gió lại hát bài tình ca tha thiết
Bãi đá ngầm thức dậy những rong rêu.
Để biển em thôi khao khát những chiều
Sóng bạc trắng vỗ bờ làm đau cát.
Anh lại về bên em nghe biển hát
Thả tiếng lòng ầm vọng bến bờ xa.
Anh lại về với biển bao la
Với trăng sao, trong ngực đầy của biển.
Ru anh nhé, bằng muôn ngàn tiếng sóng
Ru dịu êm, nồng ấm, ngọt ngào.
Mỗi bình minh mặt trời gọi xôn xao
Nắng tặng em những chiếc hôn mặn mà từ phía biển.
Anh đã gọi, em đã về, biển dâng trào và tình yêu dâng hiến
Có nhau rồi, vẫn khát… gọi tên nhau.
TÔI VỀ TÌM TUỔI THƠ
(Chiều sông Gianh)
Sông Gianh ơi có khi nào chảy ngược?
Để tôi về tìm lại tuổi thơ tôi
Mỗi lần trở về…là mỗi lần cảm thấy chơi vơi
Chẳng biết mình người quê hay thành thị.
Tuổi thơ tôi có hoà vào phù sa… ruộng đồng bình dị?
Hay trò chơi tạt nước, đi câu?
Giấc ngủ khuya xình xịch tiếng ghe bầu,
Tiếng rao “Đò ơ…” dọc đôi bờ sóng vỗ?
Tôi vẫn về thăm, mà xa… tôi vẫn nhớ
Ba Trại, Giếng Hóc, Phà Gianh, bến bãi…
Sông quặn đỏ mỗi mùa nước đổ
Vớt củi về, tiền lá … “bán bao nhiêu?”
Gió quê ơi! Tôi nợ... những cánh diều
Mà cơn gió vẫn dịu dàng, mát rượi.
Cho tôi gởi những gì chưa kịp nói
Trong tiếng rì rào… bụi chuối, rặng tre xanh…
Tuổi thơ ơi! Thời gian đừng trôi nhanh
Để mỗi khi về quê tôi thấy như mình chưa kịp lớn.
Chạy chân đất, đầu trần sang chơi nhà hàng xóm…
Mạ tôi cười… ấm áp mảnh sân rêu.
VÀO ĐÔNG
Những chiếc lá mùa đông năm xưa
Khi anh gửi nghìn chiếc hôn bỏng cháy.
Có lẽ đã ngủ yên
Có lẽ đã quên một thời chúng mình yêu đến vậy
Chỉ còn cuộc tình bay vút lên cao.
Còn lại đây đôi môi khát khao
Lời yêu thương thì thầm gửi vào đêm vắng.
Tiếng sóng dội, ru hoài sao chẳng lặng
Để lòng anh thao thức nỗi buồn mong.
Đông về rồi, em có nhớ không?
Có nhặt nắng chiều hồ Tây hương cốm?
Có tìm dấu môi mỗi chiều gió cuốn?
Chiều vắng nhau ngơ ngác phố … lang thang.
Chiều vắng nhau ướt sũng ánh đèn vàng.
Cà phê em, cà phê anh … thời gian gõ nhịp.
Hình như là… hình như đông vừa kịp
Gieo vào lòng mình … khoảnh khắc cô đơn