Logo Footer
Lorem Ipsum
Website title
Cao Lao, Hạ Trạch quê mình. Bốn bề phong cảnh hữu tình nước non. Cao Lao tiền thế đặt tên. Cao trông vời vợi, Lao bền không xiêu

Cho tôi

Nhớ về tuổi thơ qua những vần thơ đầy cảm xúc của anh Nguyễn Công Tranh

Cho tôi lại từ đầu

Sinh ra trên Làng Hạ

Lớn lên và nghịch phá

Bắt cá rồi hái rau

Cho tôi được bên nhau

Chạy quanh nhà Thờ Họ

Nắm xôi và thịt mỡ

Nhấm nháp vị quê hương

Cho tôi được yêu thương

Những địa danh quen thuộc

Bàu Eo và Bàu Mật

Cồn Xã rồi Cồn Cui

Cửu Khúc nước trong khơi

Chảy về nuôi đồng lúa

Mùi Bần rồi Mùi Đớ

Ba trại, Khe Nác trong

Cho tôi được thong dong

Tắm trên dòng nước mát

Hói Hạ kìa Giếng Hóc

Xúc tôm rồi mò cua

Cho tôi về ngày xưa

Hái sim và bắt bướm

Lều Cù đầy hoa tím

Hòn Đá Bạc lung linh

Hồ Cửa Nghè rung rinh

Xôn xao màn nước bạc

Chóp Cờ che bóng mát

Cả cánh đồng Long Khê

Cho tôi được về quê

Chơi vui và thanh thản

Đường Quan và Đường Bản

Cùng đám bạn chăn trâu

Cho tôi được vào sâu

Trong Rú Tranh bứt lá

Đỉnh Cù Sơn cao quá

Đứng đón ánh bình minh

Cho tôi được tỏ tình

Với cô em Làng Hạ

Nghiêng nghiêng vành nón lá

Tiếng thưa dạ đáng yêu

Cho tôi những buổi chiều

Ra bờ Gianh hóng mát

Nhẹ nhàng trong câu hát

Tiếng mẹ ru à ơi

Nếu xoay được cuộc đời

Trở về miền ký ức

Trái tim tôi ao ước

Được quay về tuổi thơ

Sống ngày ấy đến giờ

Trên chiếc nôi của Mẹ

Trở về thời tấm bé

Ấm áp tình quê hương

Tác giả Nguyễn Công Tranh

Tác giả: Nguyễn Công Tranh

0 / 5 (0Bình chọn)
Bình luận
Gửi bình luận
Bình luận

    Video mới nhất

    Sông Gianh ngày 28 tháng 4 năm 1965

    Hình ảnh mới nhất

    Hình ảnh quê hương xuân 2024

    Thống kê truy cập

    Hôm nay: 167

    Trong tuần: 167

    Trong tháng: 40440

    Tổng số: 679335

    Đang online: 63

    quan_ly_thong_bao