Lời anh Nguyễn Hữu Đức: Xuân đã về, Mai – Đào đã khoe sắc, trẻ em được xúng xính những bộ đồ mới Cha, Mẹ mua cho để đi khoe với bạn bè. Nhưng đâu đó trên mọi miền đất nước vẫn còn những bổn bề lo toan cuộc sống, lo cho cái tết dù không được như ý nhưng cũng gắng phải được tươm tất. Có những người tất bật chuẩn bị gửi gắm nhà cửa chuẩn bị cho chuyến hành trình đầy vất vã. Thanh niên son rỗi về với cha, mẹ, anh, em; “những hẹn, hò riêng tư lại mong đợi tết đến để gặp nhau trút cho nhau nỗi dận – hờn thỏa lòng nhung nhớ”; những gia đình làm ăn xa lại đưa cháu về thăm Ông, Bà về với gia đình, người thân cho kịp tết. Trong nỗi lo toan đó vẫn có những vần thơ, những dòng cảm xúc khi mỗi độ xuân về tết đến. Giành những từ hay, ý đẹp cho bạn bè, người thân; giành những gì tốt đẹp nhất cho mùa xuân với bao ước vọng.
Trân trọng giới thiệu một số cảm xúc của những người con của làng Cao Lao Hạ trong những ngày tất bật chuẩn bị đón mùa xuân mới cầu mong An lành – Hạnh phúc nhất.
Thân ái chào XUÂN MỚI./.
TẾT RỒI VỀ QUÊ HẠ ĐI ANH
Nguyễn Thu
Anh có về quê Hạ tết ni không
Trời ươm nắng mai vàng đã bung nụ
Lúa gieo rồi mầm xanh giờ đang nhú
Cha cuốc cào đám cỏ vén bờ nương.
Anh có về quê Hạ tết ni không
Mẹ giặt đồ Phong rèm phơi khô ráo
Cha ra sông kiếm vài cân cá lảo
Lá rọc rồi chỉ đợi gói bánh thôi.
Anh có về quê Hạ tết ni không
Bao náo nức nhà nhà vui năm mới
Nhiều điểm bán hoa, vui chơi thỏa thích
Đợi anh về mình cùng đi sắm tết.
Anh có về quê Hạ tết ni không
Về chợ làng ăn cháo canh – bánh đúc
Ra chợ cá dạo mua vài Hải sản
Thịt viên chiên, cá, hến, ốc tuyệt vời.
Anh có về quê Hạ tết ni không
Xem chợ hoa đã bắt đầu nhộn nhịp
Cúc, Ly, Đào, Mai ai cần là ship
Về chưng nhà không khí tết thêm vui.
Anh hãy về ... mau nhé Anh ơi !
Để sum họp cùng gia đình xuân mới
Bao người thân đều nóng lòng ngóng đợi
Anh mau về cho kịp buổi TẤT NIÊN./.
XUÂN LỖI HẸN
Bài gốc: Nguyễn Hữu Đức
Bao lần hẹn nhưng rồi chưa có dịp
Về quê mình vui tết với bà con
Kỷ Hợi qua Canh Tý dập dờn
Từng chuyến xe dừng rồi chuyển bánh.
Xe đi rồi trong ngóng cứ tăng dần
Đợi chuyến tới xem người xưa có tới
Lòng khấp khởi khi thấy chuyến xe mới
Tiếng phanh xe như thôi thúc lòng ai.
Canh Tý ơi lại một lần lỗi hẹn
Chắc ở nhà Ba, Mẹ với các em
Ngày ngóng đêm trông mùa xuân sum họp
Lỗi xuân này chắc chắn sẽ đền em.
Bài họa: Lê Mai
Anh sẽ về xua giá lạnh đêm đông
Mai, đào nở đón nắng hồng xuân tới
Trời xanh thẳm áng mây bay vời vợi
Tay trong tay lên núi ngắm sương mai.
Rừng rộn vang bản nhạc muôn loài
Suối róc rách hồ lặng yên soi bóng
Ong cùng bướm lả lơi đồi hoa thắm
Cả bức tranh quê Hạ quá thanh bình.
Ta đứng nhìn trong gió thoảng đầu xuân
Triền đê dài cỏ mướt xanh trải thảm
Bên dòng sông sóng vỗ về năm tháng
Mấy nhịp cầu soi ánh nắng bình minh.
Anh sẻ về khi hoa thắm quê mình
Cánh én chao cùng hương thơm hoa lá
Yêu đất mẹ khi chân về tới ngõ
Để cùng em vui bát ngát tình xuân./.
CHÙM THƠ ĐƯỜNG LUẬT
Lê Quang Quý
1. LẠI CHUYỆN BÁNH CHƯNG
Ngoài vẻ chân quê, dấu ngọc ngà
Dần dà trút bỏ áo xiêm ra
Đã khoe nét ngọc, khuôn nền nếp
Vẫn ẩn dung nhan nét mặn mà
Quân tử hung hăng liền " mấy xóc"
Cô chiêu ỏn ẻn loáng " vài ba"
Xong xuôi tự trách " tham chi lắm"
Ấm ách năm canh thật rõ là !
2. CHÀO XUÂN 2020
Tống Kỷ Hợi qua cơn sóng dữ
Nghênh Canh Tý đón chữ BÌNH AN
Thiên tai- địch hoạ- Nhân " càn"
Không còn đất sống- trái oan triệt trừ
Luồng gió mới an cư trăm họ
Khắp muôn dân lòng tỏ chí trung
Dưới , trên chung sức đồng lòng
Sơn Hà một dải- non sông thịnh cường
3. CÁ CHUỐI QUÊ TÔI
Món ngon xứ Quảng nức xưa nay
Chắt nắng lọc sương quyện lại đây
Thân dẹt nõn nà bao khách đắm
Mình cong trắng trẻo vạn hồn say
Thoảng hương dìu dịu thanh thanh ngọt
Đậm vị the the chan chát cay
Mâm cỗ sang hèn danh điểm mặt
Sơn hào hải vị sánh bì thay.
XUÂN NAY - XUÂN XƯA
Đặng Văn Quang
Xuân đã đến bên thềm cửa sổ
Nắng vàng bay nhẹ gót chân em
Chim ríu rít gọi nhau về làm tổ
Ta lâng lâng nhớ kỷ niệm êm đềm.
Nhớ lại mấy mươi mùa Xuân trước
Hai đứa mình cùng bước cuộc đời Xuân
Nắng cũng mênh mang chim ríu rít trên cành
Mai, đào thắm, áo mới hồn phơi phới.
Rồi hôm nay, mùa Xuân lại tới
Để ta hoài khắc khoải chốn xuân xưa
Vũ trụ ơi sao chỉ có bốn mùa
Sao cứ phải Đông tàn Xuân lại đến./.
CẢM TÁC VỀ QUÊ
Đặng Văn Quang
Nắng gió quê mình có mùi thơm
Lịp cời, áo vá khoai độn cơm
Một thời gian khó răng mà nhớ
Nay lầu cao, thế chỗ cồn rơm.
Ai đã xa rồi có nhớ không
Nắng vàng vẫn cứ rải trên đồng
Mùi bùn vẫn còn thơm chân ruộng
Gió Lào khét lẹm, cả đồi thông.
Triền đê cỏ vẫn xanh ngút ngàn
Trời quê vẫn cao xanh mênh mang
Sông quê vẫn bên bồi bên lở
Tình quê, lối xóm vẫn nồng nàn.
Ngàn năm quê vẫn cứ là quê
Nơi chốn khắc sâu lối ta về
Nơi ta hoài nhớ thời thơ dại
Dẫu có sang, hèn, đố ai chê.
XUÂN ĐÃ DẦN SANG
Nguyễn Công Tranh
Hình như xuân đã sang
Đón chào một năm mới
Suốt bao ngày ngóng đợi
Cành mai nở lộc vàng.
Mùa đông lạnh sắp tàn
Vườn đào đang hé nụ
Chuyển giao ngày tháng cũ
Nụ cười nở trên môi.
Mùa xuân về trong tôi
Vẫn nhiều điều mong ước
Cùng đi lên phía trước
Đón nhận bao niềm vui.
Mọi nỗi buồn chơi vơi
Theo thời gian biến mất
Hoà chung vào trời đất
Chào năm mới – mùa xuân./.
CHÙM THƠ XUÂN
Nguyễn Hữu Đức
1. THÁNG CHẠP
Tháng chạp về gởi nhớ bâng khuâng
Bao nhọc nhằn gối lên tháng chạp
Tháng cuối năm sao gọi tháng chạp
Cày, bừa tát nước vụ đông xuân.
Tháng chạp về nỗi nhớ bâng khuâng
Chuyện đã qua ngày xưa quê Hạ
Làng quê tôi nghèo khó tạo tần
Bao kiếp người vất vã gian truân.
Tháng chạp về lại nhớ song thân
Áo vá chằng quần xăn móng lợn
Đồng cạn, bàu sâu với gống gành
Cày, cấy xong trước ba mươi tết.
Tháng chạp về đâu dễ nguôi ngoai
Cấy lúa, trồng khoai xong cày ải
Để ra giêng gieo lạc, gieo vừng
Ngày xưa ơi, ai nỡ lãng quên./.
2. MƯA – GHEN
Đưa tay đón hạt mưa xuân
Mưa bao nhiêu hạt muôn phần nhớ xưa
Xuân về Trúc, Mai đong đưa
Ầu ơi câu hát năm xưa ngọt ngào.
Mưa xuân nhẹ vướng cành đào
Có dăm ba hạt vương vào áo em
Vậy mà thao thức thâu đêm
Mưa đừng rơi nữa ta ghen mưa rồi.
3. ĐÓN XUÂN
Mùa xuân về cánh én chao nghiêng
Đào, Mai đua nở thắm bên thềm
Lất phất mưa phùn tô điểm tết
Nhà nhà hồ hởi đón xuân sang.
Kỷ Hợi qua rồi hết một năm
Người người cố gắng vượt khó khăn
Thắng lợi chưa to nhưng tạm ổn
Chắc rằng xuân mới ắt thành công.
4. MÙA XUÂN ĐÃ VỀ
Xuân về trước ngõ mọi nhà
Để mai bung nụ, quất ra trĩu cành
Xuân về liền chị, liền anh
Gia đình sum họp quây quần bên nhau.
Xuân về sắc thắm muôn hoa
Em khoe áo tím hoa cà xinh tươi
Ngày xuân rạng rỡ nụ cười
Trẻ, già, trai, gái vui xuân, nhả Kiều.
Xuân về hứa hẹn bao điều
Cơm no, áo ấm cùng nhiều ước mơ
Xuân về xe sợi duyên tơ
Lứa đôi hạnh phúc thắm tô duyên nồng.
Xuân về muôn vàn ước mong
Bước sang năm mới trong lòng hân hoan
Trẻ em tới lớp chăm ngoan
Tô thêm hương sắc mùa xuân vẹn toàn./.
CHÙM THƠ CỦA XUÂN
Phan Trọng Xuân
1. TÌNH ĐÔNG
Em choàng tấm áo ngày đông
Thương ai để má ửng hồng trời quê
Vườn ai sớm nở đào, lê
Rằng đông còn đó, xuân về làm sao.
Nhớ người, ra đứng cầu ao
Chờ ai, em mãi đi vào, đi ra
Đâu mà.., mặc kệ người ta
Người ý.. thì chỉ có "ma" nó chờ.
Chỉ là đôi chút ngẩn ngơ
Chỉ là một thoáng em mơ.. xuân về
Gió bấc cho má lạnh tê
Mưa phùn vương mái tóc thề đợi ai.
Đâu rồi trúc mã, thanh mai
Để em năm tháng mãi hoài nhớ mong
Dỗi, hờn.. chút rét ngày đông
Trách ai để nhạt má hồng, môi son./.
2. TUỔI THƠ
Có bao giờ ta về lại tuổi thơ
Nơi quê hương suốt một thời thương nhớ
Những kỷ niệm xưa như lời duyên, nợ
Ta nhớ mãi hoài năm, tháng khôn nguôi.
Ơi những dòng sông mải miết chảy về xuôi
Chẳng thể đổi dòng trở về nơi chốn củ
Nơi quê xưa suốt một thời lam lũ
Mãi tận giờ vẫn nhớ nhớ, thương thương
Kí ức qua rồi sao dạ cứ vấn vương
Những chiều hè trên dòng sông ngụp, lặn
Cùng bạn nô đùa mặc trời mưa, nắng
Mỗi lần về lo cha mắng, mẹ la.
Tuổi thơ ơi.. mãi tắm mát lòng ta
Dẫu thời gian không bao giờ trở lại
Nhưng tiếng lòng mỗi đêm về khắc khoải
Cứ thầm thì kể mãi.. chuyện ngày xưa./.
CHÙM THƠ XUÂN
Hoàng Hoa
1. VƯỜN XUÂN
Sáng nay em lại ra vườn
Hái Sơ Ri đỏ chín ươm trĩu cành
Quả Cóc kia hãy còn xanh
Thấy con bướm lượn trên cành cây Na.
Vườn Na vưa mới ra hoa
Em nhìn thấy nó ôi chà ngon ghê
Chùm Khế bên cạnh hết chê
Đưa vào nấu Cá là mê lòng người.
Chùm Chanh vừa chín rất tươi
Đưa vào giải khát mát ơi mát nào
Có công cha mẹ chăm vào
Cây nào cũng tốt cây nào cũng ngon.
Ăn quả nhớ người làm vườn
Công lao cha, mẹ sớm chiều chăm lo./.
2. ĐÃ SAY…KHÔNG UỐNG
(Tuyên truyền giao thông)
Lỡ rồi ta uống rượu say
Ta liền điện vợ ra đây mình nhờ
Cõng ảnh xe máy vợ nờ
Công an họ đứng họ chờ người say.
Hôm nay luật đã ra tay
Nếu đi xe máy đang say phạt tiền
Bởi vì gặp phải bạn hiền
Sướng lên là nhậu biết đâu luật về.
Trời ơi ! uống rượu làm chi?
Cảnh tình rõ khổ như ri hỡi trời...?
TẾT QUÊ
Trần Văn Ninh
Tết đến, nhớ tết quê
Bánh chưng xanh cha nấu
Cá chuối hột mẹ làm
Hương vị tết quê nhà
Ấm áp tình Mẹ, Cha.
Tết quê xưa vẫn nhớ
Lễ hội làng, cướp cù
Hồn quê còn vang vọng
Cha ông mình một thuở
Ôi! Nhớ tết tuổi thơ/
CHÙM THƠ XUÂN
Nguyễn Thu
1. XUÂN VỀ NHỚ MẸ
Xuân sắp về Mẹ hỡi có hay chăng
Nhạt sợi nắng của mùa đông sót lại
Một mùa cũ Mẹ cùng con cất bước
Đường bùn lầy con được mẹ đón đưa.
Mẹ yêu con trời biển sánh sao vừa
Bao cơ cực Mẹ chưa hề ca thán
Ngàn gian khó chẳng khi nào Mẹ nản
Mong tương lai xán lạn với con mình.
Đời đói nghèo trong túi chẳng đồng xu
Mẹ tần tảo bươn mình đi kiếm sống
Dẫu mưa nắng hay mưa dông gió lạnh
Đôi vai gầy mẹ chống chọi muôn nơi.
Mẹ bước đi cây trút lá ngập trời
Như thấu hiểu đầy vơi lòng Mẹ
Heo may thổi dịu dàng và rất khẽ
Sợ buốt lòng của Mẹ lại thêm đau.
Xuân sắp về con chẳng thấy Mẹ đâu
Hương trầm toả cúi đầu bên hình Mẹ
Đôi dòng lệ trào dâng tim đau xé
Đớn đau lòng lặng lẽ kiếp mồ côi./.
2. RẠO RỰC ĐÓN XUÂN
Lòng người rạo rực đón xuân
Tết còn ngấp nghé đôi tuần nữa thôi
Hoa mai chúm chím nụ rồi
Sáng nay ai đó cùng tôi mơ màng.
Cúc vàng nay đã xòe bông
Áng mây chiều nắng phiêu bồng cao hơn
Bướm ong vẫy cánh chập chờn
Bên vườn phấp phới lay ơn đỏ màu.
Lối mòn trắng vệt cỏ lau
Con sông lờ lựng bớt ngày nước reo
Lênh đênh nở tím cánh bèo
Anh qua lối nhỏ vương theo tóc thề.
Mượt mà đám cỏ chân đê
Mơn man da thịt bốn bề gió xuân
Trẻ con xúng xính áo quần
Đất trời ờ nhỉ chuyển mình sang xuân.
Rộn ràng trống ngực thình thình
Ngỡ như hội mở sân Đình ai ơi
Soi gương thấy mặt rạng ngời
Hình như Xuân đã đến nơi quê mình./.
3. SẮP THÊM TUỔI MỚI
Vậy là sắp được thêm tuổi mới
Nhìn lại mình thấy mặt rạn chân chim
Mỗi một năm em thấy mình già thêm
Nét xuân xanh ghép vào cùng nỗi nhớ.
Em cũng biết mỗi lần chim én gọi
Xuân sẽ về đem đi bao tiếc nuối
Cả nỗi buồn vui mà em đã vội
Mang trong mình có tội với em không.
Xuân đã về chẳng được ở bên anh
Xuân khép lại trong lòng em chút nữa
Xuân hờ hững vui đùa với mưa bụi
Em chảnh lòng buồn tủi với mùa xuân.
4. HƯƠNG TÌNH MÙA XUÂN
Tìm chi một chút hương XUÂN
Thổi bay hết nỗi gian truân cuộc đời
Mượn nàng lộc biếc đang phơi
Đem về tô điểm rạng ngời nét duyên.
Xin trao HẠ chút ưu phiền
Chỉ còn khắc đậm bình yên mãi ghìm
Xoá nhoà những dấu chân chim
Vương trên khoé mắt đắm chìm bể dâu.
Mượn THU sương trắng trên cầu
Tình nồng Ngưu Chức đợi ngâu hẹn thề
Mượn vần lục bát đê mê
Để quay trở lại trả về tuổi thơ.
Mượn ĐÔNG dãy tuyết phủ mờ
Trải đầy lối mộng bến mơ ngập tràn
Để ngàn đau khổ biến tan
Xoá nhoà kí ức vô vàn đắng cay.
Mượn đôi mắt biếc mi dày
Để gieo nụ ái đắm say còn nồng
Mượn làn mây tím mênh mông
Ru hồn lữ khách mãi hồng tim yêu.
Mượn hoa khoe sắc vườn chiều
Cho bờ môi mọng liêu xiêu ướt mềm
Mượn vầng trăng sáng dịu êm
Lời thương lời mến êm đềm gửi trao..!
CHÙM THƠ XUÂN
Lê Mai
1. XUÂN
Xuân đang đến
quyện đầy hoa thắm vị
Khúc giao mùa
mượn ý thả hồn phiêu.
...
Xuân đang đến
muôn hoa đua nở
Về mọi miền lan tỏa khắp nơi
Nắng miên man trải khắp đất trời
Ấm êm cánh én ...liệng chao dập dìu.
Dịu dàng ly
rượu đầu xuân
Êm theo năm tháng ngọt ngào gửi trao
Đào bung hoa thắm sắc màu
Nhành Mai khoác áo hoàng bào kiêu sa.
Nở nụ cười
lời ngọt thiết tha
Rộn ràng hạnh phúc mọi nhà an vui
Bên ngoài điện sáng giăng trời
Trên thềm cảnh đep khoe đầy sắc xuân.
Sắc màu tô
điểm êm đềm lung linh
Hương bay hòa quyện thênh thang xuân về./.
XUÂN VỀ NẮNG ẤM DỊU ÊM
ĐÀO, MAI NỞ RỘ BÊN THỀM SẮC HƯƠNG./.
2. CUỐI ĐÔNG
Nắng rớt khẽ gió ru nghe dịu nhẹ
Nhuộm lòng mình như đứa trẻ thơ ngây
Cuối đông tàn chồi lá nhú vương đầy
Bao hoa nụ phủ mây trời tím nhạt.
Những nụ hồng vươn chồi non khao khát
Ướp giọt sương tắm mát tựa môi mềm
Nắng hôn rồi .xin gió hãy hôn thêm
Để hương tình thoảng thơm qua rèm cửa.
Cuối đông rồi gió miên man hỏi lá
Khi xa rồi còn nhớ gió hay không
Câu nhớ thương như vương vấn cõi lòng
Tia nắng chiếu xuyên đám mây chiều cuối./.