Lời anh Trường Lưu Cao Lao: Hiếu là đức hạnh đứng đầu trăm hạnh khác (Nhân sinh bách hạnh hiếu vi tiên 人生百行孝為先).Ai cũng vậy sớm hay muộn cũng đều từ biệt cha mẹ già và cũng thành những kẻ mồ côi. Vòng nhân sinh ai cũng phải trải qua là vậy để rồi ai cũng có lúc:
“Ngó lên nhang tắt, đèn mờ
Muốn nuôi cha mẹ bây giờ còn đâu! “
Mùa Vu Lan - Báo Hiếu đã đến. Ngày xưa Đại Hiếu Mục Kiền Liên lập đàn trai để cứu mẹ hiền bị đày đọa mà không được. Ngài tu luyện được nhiều phép thần thông qua đó biết mẹ mình đang lâm kiếp ngạ quỷ; ngài hỏi Phật tổ về cách cứu mẹ.
Phật dạy rằng: “Dù ông thần thông quảng đại đến đâu cũng không đủ sức cứu mẹ ông đâu. Chỉ có một cách nhờ hợp lực của chư tăng khắp mười phương mới mong giải cứu được. Ngày rằm tháng bảy là ngày thích hợp để vận động chư tăng, hãy sắm sửa lễ cúng vào ngày đó”
Theo lời Phật, mẹ ngài được giải thoát. Phật cũng dạy rằng chúng sanh ai muốn báo hiếu cho cha mẹ cũng theo cách này (Vu Lan Bồn Pháp). Từ đó ngày lễ Vu Lan ra đời.
Nhiều người khi sống chưa đền được ơn dưỡng dục. Khi chết chưa trả được nghĩa sinh thành. Nhưng ai mà chẳng có cái sự mong muốn được làm việc đó.
Để bày tỏ lòng kính nhớ và tri ân công đức sanh thành dưỡng dục của cha mẹ hiện tiền hoặc đã quá vãng. TLCL kính mời các vị không chê sự kém cỏi mà họa cho bài thơ xướng để nhớ về các Đấng Sinh Thành yêu quý.
Dưới đây là chùm thơ họa viết về sự tri ân các đấng sinh thành của những người con Cao Lao Hạ.
Bài xướng:
VU LAN NHỚ MẸ.
TruongLuu.Caolao
Mấy mùa vắng bóng mẹ người ơi.
Gió bụi liêu xiêu dáng cuối trời.
Tủi nhớ đong đầy lòng chẳng dứt.
Buồn thương chất chứa dạ khôn vơi.
Vu lan nghĩa nặng chưa đền đáp.
Báo hiếu ân thâm đã hết thời.
Cô quạnh bên đời bầm khúc ruột.
Đau lòng nhức nhói lệ trào khơi.
Mùa Vu Lan-2012
Bài họa 1:
MÙA VU LAN
Trần Quốc Tuấn (Tuan65KT)
Nhớ người, cánh võng tiếng ầu ơi
Mới đó mà nay ở cõi trời
Dương thế tình người đâu đễ dứt
Âm ty nghĩa tận có đầy vơi
Công cha như núi mong đền đáp
Nghĩa mẹ tựa sông khát mọi thời
Tháng bảy vu lan oằn khúc ruột
Nhớ thương người đã mịt trùng khơi.
Bài họa 2:
ĐÁP ĐỀN
Trần Quốc Tuấn (Tuan 65KT)
Mấy ai còn mẹ cảnh "người ơi"
Tỏ chút hôm nay mai hết thời
Nghĩa nặng công cao lo đền đáp
Đừng cay khi nặng lại khi vơi
Dương trần đạm bạc còn day dứt
Âm phủ ngàn thu há lại khơi?
Thương khóc năm canh bầm khúc ruột
Ơn sâu chưa trả đã về trời.
Bài họa 3:
VU LAN NHỚ MẸ
HoaNang MienNam
Còn đâu điệu hát Mẹ ầu ơi!
Khuất núi Người về với đất trời.
Nhức nhói tâm can tim vỡ nát.
Bùi ngùi tấc dạ lệ sầu vơi.
Cù lao đức trọng ghi muôn kiếp.
Dưỡng dục ơn sâu khắc vạn thời.
Hoa trắng Vu Lan cài trước ngực.
Nơi nào tìm Mẹ chốn ngàn khơi ?
Bài họa 4
RẰM THÁNG BẢY
Lê Chiêu Chung
Vu lan tháng bảy nhớ người ơi
Sùi sụt mưa ngâu bởi ý trời
Thương loại chúng sinh đời khổ độ
Cầu lời kinh phật kiếp oan vơi
Nén nhang bát cháo lòng nhân thế
Manh áo thoi vàng ý lễ thời
Siêu thoát luân hồi lên cõi Niết
Đàn linh chẩn tế từ bi khơi./.
Bài họa 5:
RẰM THÁNH BẢY
Lê Quang Quý
Mười lăm tháng bảy đó ai ơi
Ảm đảm thế gian ngấm lệ trời
Trông Mẹ, nhớ Cha nơi chín suối
Thương Người cô quạnh chốn chơi vơi
Lòng thành lễ mọn đền Công- Nghĩa(*)
Tâm niệm hương hoa đạo lễ thời
Phong tục nhân văn lưu giữ mãi
Vu lan nét đẹp mãi tuôn khơi .
(*)Ý: Công Cha- nghĩa Mẹ
Bài họa 6:
VU LAN NHỚ MẸ.
Đặng Văn Quang
Thu về thương mẹ lắm Người ơi !
Trải gió, phơi sương cả cuộc đời.
Dốc núi lưu chân Người khó nhọc.
Hói bàu in bóng ngã chơi vơi.
Mít Nài, Hột sót nuôi con lớn
Chiếu Chẹ, Chờng tre vẳng tiếng hời.
Khắc nghĩa, ghi công đời nỏ khặm.
Vu Lan kính mẹ một đôi lời.
Bài họa 7:
THƯƠNG MẠ
Lê Chiêu Chung
Vu lan thương MẠ lắm người ơi
Mong MẠ sống lâu cầu với trời
Tóc bạc mắt mờ chân vẫn khỏe
Lưng còng tay yếu trí đừng vơi
Nhớ nhai cơm búng nuôi con trẻ
Thương phẻ cá xương dạy lẽ thời
Lo lắng chăm con rồi đến cháu
Bao la lòng MẠ vạn trùng khơi.
Ca dao:
“Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương”.
Bài họa 8:
VU LAN NHỚ MẸ.
Lưu Thị Hoa
Vu Lan con nhớ lắm Người ơi!
Khuất núi hình Cha bóng cuối trời
Tủi phận Mẹ hiền , duyên bỗng đứt
Bơ vơ con cháu nghiệp chơi vơi
Công cao trời bể chưa đền đáp
Nghĩa nặng tình thâm, chửa gặp thời
Muối mặn gừng cay bầm khúc ruột
Nhớ thương tim nhói lệ đầm khơi
Bài họa 9:
ÂN TÌNH MẸ
Lưu Thông
Bóng chiều viễn xứ dạ chơi vơi
Tiếng Mẹ theo con suốt cuộc đời
Một tiếng ầu ơi văng vẳng lại
Đôi hàng giọt lệ chực tuôn rơi.
Hôm nao ngóng đợi quà về chợ
Thấm thoắt xa xăm biệt cuối trời
Núi biếc, sông sâu nào sánh nổi?
Ân dày, nghĩa nặng tựa trùng khơi.
Bài họa 10
VU LAN NHỚ MẸ
Lưu Quang Vinh
Chảnh lòng trắc ẩn lễ vu lan
Bóng mẹ liêu xiêu gió đại ngàn
Nhớ Mẹ lòng con bầm khúc ruột
Ơn Người ngấn lệ nặng trần gian
Bao năm nghĩa Mẹ chưa đền đáp
Để đến bây giờ cứ khóc than
Cô quạnh đời Cha không có Mẹ
Lòng con vụn nát cả tim gan.