CÓ MỘT MÙA NÔEL KHÂM THIÊN…
(Tặng Phú Quang)
Những ký ức đau thương
Những ký ức u buồn
50 năm…
Ta ráng nén lại dưới đáy thời gian.
Đó không phải củ chín trong lòng đất
hân hoan đào lên cho bữa ăn đời thường.
Ai đó ơi, cứ khóc
50 năm trước
Những ngày này Bạch Mai, Khâm Thiên
Tiếng còi rú và bom B-52
chát chúa
Xênh phách Ả đào cùng váy yếm,
cùng tã lót
bay lên
Chàng nhạc sĩ của Mùa thu Hà Nội, của
“Chiều phủ Tây hồ”của “Em ơi Hà Nội phố”
Mới đây thôi quỳ lặng trước ngôi nhà gần ngõ chợ:
Nhà tôi đấy giờ là tượng đài tưởng nhớ
Tôi sẽ viết bản giao hưởng 12 ngày đêm
1972- Khâm Thiên.
Phú Quang ơi, nhưng rồi
ông đã không viết
Không phải vì Số phận sớm đưa ông về thế giới bên kia
Những ký ức một thời B-52 máu lửa mách bảo ông rằng:
tiếng đàn người nghệ sĩ
lớn hơn tiếng thét gào thù hận
để Noel này Khâm Thiên,
nhà ai chỉ vang lên
tiếng hát ca trù
Nguyễn Thị Phúc, Quách Thị Hồ:
Hồng hồng tuyết tuyết…cái chi chi.