Tác giả Lưu Văn Quỳnh
Cuộc chiến này không có tiếng đạn bom
Mà dữ dội rung trời, chuyển đất.
Nữ bác sỹ nhớ con quay quắt
Ngực căng tròn, con khát sữa chờ mong.
Tiếng khóc trẻ thơ như xé ruột, xé lòng
Gào khóc: Mẹ! Mẹ ơi...trên ti vi - nơi tuyến đầu chống dịch
Ngàn vạn bệnh nhân đợi chờ phía trước
Mẹ qua đời
Chúng con không thể về
Vội vã thức xuyên đêm.
Nắng tháng năm như lữa đổ dầu thêm
Khoác bảo hộ trên người ...Anh ... mồ hôi...không phòng lạnh
Thương các chị, các anh vừa hết trận đánh này, lại bước vào trận đánh
Dẫu chẳng có đạn bom mà ác liệt vô cùng.
Chẳng có tượng đài nào khắc tạc nổi dáng hình Anh
Blu trắng đơn sơ mà ngời ngời tóa sáng ./.