Mai anh sẽ đưa em về Làng Hạ
Ở nơi này anh được Mẹ sinh ra
Biền biệt bao năm anh đã đi xa
Vẫn còn nhớ như thời còn tấm bé
Dù biết bây giờ không còn trẻ
Mẹ và em thì chia biệt đã lâu
Căn nhà cũ ngày ấy có còn đâu
Chỉ để lại một bãi cỏ dãi dầu mưa nắng
Cả cuộc đời với bao nhiêu cay đắng
Lang thang đi khắp nẻo quê người
Vẫn mong mỏi có một ngày sáng tươi
Về với Mẹ , sống nơi Làng Hạ đấy
Đi thật xa , thật lâu rồi mới thấy
Chẳng nơi đâu đẹp như ở quê anh
Dòng sông Gianh êm ả , trong xanh
Làng xóm thanh bình như tranh vẽ
Người quê anh gái trai đều đẹp đẽ
Đều tài hoa , nhiều mơ mộng thơ ca
Rất nhiều người dù có phải đi xa
Vẫn đau đáu nhớ quê hương biết mấy
Nhà Thờ Họ bao đời nay đứng đấy
Đón cháu con về những dịp xuân sang
Rằm thánh bảy vui , nhộn nhịp cả làng
Trống điểm dồn , cờ hoa treo rực rỡ
Anh sẽ đưa em vô trong nớ
Ăn cỗ nhà thờ chỉ xôi , thịt thôi em
Gần 60 năm anh chẳng thể nào quên
Hương vị ấy của những ngày thơ bé
Rồi anh dẫn em đi và sẽ kể
Những địa danh thân thuộc của làng anh
Sâu trong rú là cái Hồ Vực Sanh
Nơi trữ nước của cả Làng anh đó
Vậy mà họ định xây nhà máy gỗ
Ô nhiễm đầu nguồn , ảnh hưởng tới tương lai
Họ bất cần chẳng nghĩ tới ngày mai
Đúng là điều đáng buồn em nhỉ
Rừng Ba Trại thông reo không ngừng nghỉ
Dốc quanh co uốn lượn đến nơi xa
Nhìn ra kia , một khoảng trời bao la
Dưới ánh nắng cả làng tươi ngói mới
Dòng Cửu Khúc cả cánh đồng trông đợi
Nước đưa về , cây lúa bỗng xanh hơn
Cánh cò bay , làn gió cũng miên mơn
Thấy ấm áp một mùa vàng no đủ
Phía trên kia , núi Chóp Cờ như ngủ
Giáng hiên ngang hắt bóng xuống dòng sông
Đứng chở che cả một vùng mênh mông
Cho thế đất muôn đời luôn bền vững
Những ngày đầu anh biết đi chập chững
Là đi trên Đường Bản đó em
Phía bắc làng , đường lớn là Đường Quan
Vào trong nữa là Đình Làng anh đó
Mới gần đây dân góp công góp của
Xây lại Đình hoành tráng nguy nga
Phía trước Đình một diện tích bao la
Là hồ tôm của bà con mình đấy
Toàn những người biết làm ăn nhanh nhậy
Biết làm giàu trên mảnh đất quê hương
Bỏ công sức , một nắng hai sương
Để có được một tương lai tươi sáng
Anh dẫn em lên Cầu Gianh duyên dáng
Nối hai bờ lịch sử của ngày xưa
Thời chiến tranh chỉ vài chiếc phà đưa
Xe , pháo , Bộ đội vào Nam chiến đấu
Giờ có cầu rồi vẫn còn in dấu
Những chiếc phà xưa chỉ còn lại trong thơ
Đến bây giờ đôi lúc anh nằm mơ
Được qua sông bằng chuyến phà ngày ấy
Em biết không , những ngày sóng dậy
Bom Mỹ tơi bời rót xuống lòng sông
Chiến đấu ở đây , tất cả là anh hùng
Giữ cho mạch máu luôn luôn thông tuyến
Đứng trên cầu bỗng lòng anh xao xuyến
Nghĩ nhiều về mảnh đất quê hương
Bao người con rất đỗi bình thường
Và những nhân tài cho quê hương đất nước
Nhà thơ Lưu Trọng Lư với Tiếng Thu thuở trước
Làm rạng danh làn thơ mới Việt Nam
Rồi mười hai ngày đêm Hà nội gian nan
Bác Lê Tri chỉ huy diệt pháo đài bay giặc Mỹ ...
Quê anh đó , rất nhiều sỹ quan , tiến sỹ
Nhiều công lao đóng góp cho quê hương
Người quê anh lại chịu khó , chịu thương
Xây dựng quê mình ngày càng đi tới
Được công nhận là Chuẩn Nông thôn Mới
Danh hiệu Anh Hùng lực lượng vũ trang
Em thấy không . Quê anh thật vẻ vang
Hạ Trạch , Quảng Bình Quê hương anh đó
Nằm bên bờ Cửa Gianh lộng gió
Sóng biển rì rào như hát một bài ca
Thật tự hào nơi anh được sinh ra
Dù đi bốn phương trời anh vẫn nhớ
Suốt cả cuộc đời này anh vẫn nợ
Một tiếng ân tình , Quê Mẹ của tôi ơi !
Hà nội 21.02.2020