Lời bác Lê Chiêu Cường: Thầy giáo Lưu Trọng Thùy, họ Lưu Quan, Hiệu trưởng trường PTTH ở Vũng Tàu là người cả cuộc đời xa quê hương đi dạy học ở nhiều nơi. Năm 1996, Thầy có về thăm quê hương và bái lạy TỪ ĐƯỜNG. Khi bà con họ tộc sum vầy bên mâm cổ hưởng lộc, Thầy vừa uống rượu vừa làm bài thơ ĐƯỜNG VỀ.
Năm 2000, khi Thầy còn tại thế, tôi có đến thăm thầy tại Vũng Tàu, Thầy Trò vừa nhắc lại những kỹ niệm ngày xưa tại Trường Cấp 3 Ba Đồn vừa bình luận bài thơ ĐƯỜNG VỀ của Thầy. Khi đó, tôi có đề nghị Thầy đổi 2 từ LẠ CHƯA ở cuối bài bằng 2 từ BUỒNG TIM. Thầy khen hay và gật đầu đồng ý nhưng tôi vẫn giữ lại như nguyên gốc. Cuộc hội ngộ chỉ khoảng 3 tiếng đồng hồ, bây giờ Thầy đã đi xa mãi mãi rồi.
Thầy Lưu Trọng Thùy là một ngươi Thầy mà tôi ghi nhớ công ơn suốt đời.
ĐƯỜNG VỀ
Đường về năm, tháng đi qua
Nửa quên, nửa nhớ, nửa xa, nửa gần
Vườn xưa mờ ảo dấu chân
Câu thơ còn đọng mấy vần chia phôi
Sông Gianh bên lở bên bồi
Vầng trăng soi tỏ cuộc đời nắng mưa
Ngàn Thông theo gió hương đưa
Phấn bay muôn nẻo, bây giơ vẫn bay
Bềnh bồng như tỉnh như say
Thương thương, nhớ nhớ vơi đầy... lạ chưa.