Giếng Làng

11:26 - 31/12/2017

Giới thiệu bài thơ Giếng Làng của thầy Lê Văn Viên

Nhớ xưa tìm lại giếng làng

Lưu bao kỷ niệm tuổi vàng tuổi xanh

Cao Lao* sông núi lượn quanh

Giếng làng ngọt – lợ riêng giành uống – ăn.

 

Quê nghèo “ruộng cạn đất cằn”

Giếng làng thanh khiết võ – văn truyền đời

Mạch giếng năm tháng đầy vơi

Chia khắp thiên hạ… Ai ơi mát lòng!

 

Hỡi người lỗi hẹn nhớ không?

Pháo sáng đêm ấy… say nồng chung soi

“Lỡ tay thương chiếc gàu rơi

Làm xao lòng giếng… một thời vụng yêu”**.

 

Chiến tranh khóc liệt hũy thiêu

Hậu phương gái đảm sớm chiều hăng say

Tiền tuyến đánh giặc nơi nơi

Ngày về lẻ bóng… Giếng ơi! Vắng nàng.

 

Quê hương nay đã sang trang

Giếng làng ngồi cạnh đường làng lặng thinh

Giếng Mây, giếng Hóc… ẩn mình

Như sợ ai thấy… thẹn tình… lũy chăng?

 

Đêm quê với giếng cùng trăng

Chập chờn cõi mộng bóng nàng vờn đau

Tayơi! Buông nhẹ dây gàu

Như thuở xưa ấy… khỏi đau giếng làng./.

 

2017

Linh Giang

Tác giả : Lê Văn Viên

Bình luận

Bài viết liên quan

Thơ tình của riêng tôi
Những ý niệm về thơ qua Thế giới các vì sao của Lê Minh Thắng
Hồi chuông Thánh Đường
Nắng chiều
Nỗi nhớ mùa xa

Video clip