ĐƯỜNG QUAN GIỜ RỘN TIẾNG CƯỜI
Phẳng lỳ nhẵn bóng, thênh thang
Đường quan, huyết mạch của làng quê tôi
Hết rồi, chịu cảnh bụi mù
Giờ đây, thoát cảnh ao tù, hố voi
Trời mưa, đường bóng gương soi
Người người qua lại nói cười râm ran
Hết rồi, những tiếng kêu than
Giờ trong thơ cũng muôn vàn lời yêu
Hết rồi, chịu cảnh cơ hàn
Bon bon xe chạy hai làn ngược xuôi
Xuân này, đón tết vui tươi
Bà con phấn khởi nụ cười thêm duyên
Chính quyền hợp ý lòng dân
Món quà cao quý, vạn lần lời khen
Hẹn ngày hội ngộ đón xuân
Quê hương đổi mới, nghĩa tình nặng sâu.