Tôi về tế lễ Cồn cui
Ngậm ngùi
nhớ một miền xa thẳm
Đất và người quê tôi
nhiều cay đắng
Chiến tranh loạn ly
Máu đổ xương tàn...
Nhớ thuở hồng hoang
Bên Chiêm Thành
Bên Đại Việt
Ào ạt biển người
Giáo mác, cung tên
Ấm ào xông lên
Để rồi...
Biển người thành núi xác
Máu đỏ Linh Giang
Xương ngập đồng bãi
Hồn kêu ai oán
Vọng vào núi sông
Đời tráng sĩ trẻ trai.
Mấy trăm năm sau
Cũng ở đất này
Hận thù Trịnh Nguyễn
Đã biến
Bao phận người
Thành ma
Vô mồ vô mả
Xác người lấp vội
Bên những ruộng cày
còn đọng mồ hôi
Của người Cao Lao Hạ .
Hậu duệ đời sau
Lớn bên những nấm mồ vô chủ
Hạt lúa củ khoai
Thấm đẫm máu xương người
Kiếp trước
Thương kiếp người
Cảm phận đời
Dân quê tôi
Lập đàn cúng tế
Cầu cho vong linh siêu độ
Cầu cho quốc thái dân an
Không còn chuyện tương tàn
Con dân thuận hoà thân ái
Dẫu ở quê nhà
Hay nơi xa ngái
Vẫn đặng hai chữ bình yên
Hướng về Tổ tiên
Nơi cội nguồn gốc rễ
Nơi có lễ hội Đình làng
Và, lễ tế Cồn Cui.