Khóc cho dân quê tôi
07:32 - 04/08/2023
Một góc nhìn về thế hệ trẻ ngày nay qua những vần thơ tâm tư của anh Đặng Văn Quang
Ảnh: Bãi đá nhảy Quảng Bình
Lời anh Đặng Văn Quang: Có một thời Formosa giết biển, thế hệ trẻ quê tôi không khóc, bây giờ lại đi khóc vì không gặp được Sao Hàn, Sao Mỹ. Mấy hôm trước, ban nhạc Sao Hàn đến quê tôi, thế hệ trẻ quê tôi lại khóc tiếp. Buồn…
Trong bài: Khóc vì thần tượng và hội chứng cuồng si đăng trên báo Thanh niên có viết “Kêu la, gào khóc, vật vã, hôn ghế, chặn đường thần tượng khi các ban nhạc của Hàn Quốc sang thăm… Và không phải chỉ là những “nữ tín đồ”, mà cả những đấng “nam nhi chi chí”… Có thể lý giải gì về một hiện tượng xã hội đang được tranh cãi gay gắt giữa ủng hộ và phê phán này?”
KHÓC CHO DÂN QUÊ TÔI
Máu cha ông thời Xô Viết đang thấm hồng trong đất
Máu cháu con đang hòa cùng biển và thắm đất biên cương
Lịch sử mấy ngàn năm anh dũng kiên cường
Lẽ nào thế hệ hôm nay lại đi khóc thương "Sao Hàn, Sao Mỹ"?
Tôi thương lắm những con người bám biển
Đã bao đời canh giữ biển thiêng liêng
Vẫn mong manh con thuyền nhỏ nghiêng nghiêng
Trước phong ba và trước vuốt, nanh quỷ dữ
Tôi thương lắm những con người xứ Nghệ
Áo tơi kia chưa phủ kín thân mình
Mong đổi đời, mong được hiển vinh
Nhưng lại chọn nhầm kẻ thù hiểm ác.
Áo tơi lại thêm một lần rách nát
Bao cuộc đời lại lay lắt trước biển khơi
Formosa ơi ngươi giết biển, giết đời
Dân quê tôi thêm một lần lam lũ.
Đừng khóc nữa chi cho Sao Hàn, sao Mỹ
Đừng ôm ấp chi lũ dạ thú mặt người
Đừng để đời sau người khóc kẻ cười
Cặn bã chúng thải ra mà nhầm tưởng là ân huệ.
Sao lại chôn vào lòng đất mẹ
Cái thứ bẩn dơ mà nhân loại rủa nguyền
Hãy tỉnh ngộ đi hỡi những kẻ quan quyền
Vì chút lợi danh mà quên dân tình đau khổ.
Khóc cùng dân tôi vài điều thổ lộ
Nhưng khóc hoài cũng chẳng thấu tai ai
Hãy cùng nhau đứng dậy vươn vai
Nhen ngọn lửa bốn ngàn năm giữ nước.
Bật khóc vì "đón hụt" thần tượng - Ảnh: Nguyên Trương
Bình luận
Bài viết liên quan
Mùa Vu lan nhớ mẹThu yêu thương
Nhớ ơn các thương binh, liệt sỹ
Thu mưa
Đuổi bắt bong bóng