Cũng như nhiều người con của quê hương Cao Lao Hạ, thế hệ này qua thế hệ khác nối tiếp nhau, phát huy truyền thống quê hương. Ông Lê Hồng Tâm sinh năm 1929 tại làng Cao Lao Hạ - Hạ Trạch, Bố Trạch, Quảng Bình, trong một gia đình nông dân nghèo.
- Năm 1948 tham gia cách mạng, vào đội du kích chiến đấu bảo vệ quê hương.
- Năm 1950 – tháng 8/1951 ông bị Thực dân Pháp bắt đưa về giam ở nhà lao Đồng Hới. Ông cùng anh em tổ chức vượt ngục, lên chiến khu Tuyên Hóa rồi về Tróoc hoạt động. Sau đó ra Roòn để học văn hóa, tại đây ông giữ chức hiệu đoàn học sinh và bí thư chi đoàn thanh niên cứu quốc của nhà trường trong những năm 1951 – 1954.
- Năm 1955 tham gia trong BCH đoàn thanh niên cứu quốc xã Bắc Trạch, ông nằm trong ban thu thuế và thư ký đội giảm tô.
- Năm 1956 – 1959 học trường trung cấp giao thông vận tải ở Hà Nội.
- Ngày 15/02/1960 ông được kết nạp vào Đảng CS Việt Nam.
- Năm 1960 tham gia trong đoàn khảo sát thiết kế tuyến đường Trường Sơn huyền thoại.
- Từ 1962 – 1992 trong suốt 30 năm ông giữ các chức vụ từ trưởng phòng đến giám đốc sở GTVT Quảng Bình.
- Năm 1992- 1994 phó tổng giám đốc khu quản lý đường bộ IV kiêm giám đốc phân khu quản lý đường bộ Quảng Bình.
- Năm 1994 ông về hưu tại quê nhà và mất ngày 15/10/2010. Hưởng thọ 81 tuổi.
- Trong quá trình công tác ông đã giúp cho quê hương nhiều công việc đáng kể.
Giúp con em quê hương hoàn thành nghĩa vụ quân sự về làm việc trong ngành giao thông thuộc công ty ông quản lý. Giúp xã một số công trình có ý nghĩa như:
1 - Bắc cầu vét mương chống úng cuối làng từ Bàu ra Hối Hạ năm 1980 dài 0, 8 Km.
2 - San, đắp đường quan bằng đất biên hòa từ ngã 3 đến chợ Hạ Trạch dài 1Km vào năm 1983.
3 - Đắp mương thủy lợi đi qua Hói Hạ dài gọi 0.8Km.
4 - Đóng góp xây dựng 4 phòng học của trường cấp 2 Hạ Trạch, nay là trường THCS Lưu Trọng Lư.
5 - 1986 xây dựng 3 phòng học của trường cấp 3 Bố Trạch.
Cuộc đời và sự nghiệp của ông đã để lại cho quê hương niềm tự hào và những đóng góp đáng trân trọng. Ông đã được nhà nước tặng 2 huân chương lao động hạng 3, 01 huân chương kháng chiến hạng nhất; nhiều giấy khen , bằng khen các loại. Được nhận huy hiệu 50 năm tuổi Đảng.
Ông nguyên là tỉnh ủy viên, nguyên phó tổng giám đốc khu quản lý đường bộ IV, Nguyên giám đốc phân khu quản lý đường bộ Quảng Bình. Nguyên giám đốc sở GTVT Quảng Bình.
Tác giả Lê Chiêu Huân tặng ông bài thơ:
ĐỨC SÁNG TRONG
Tỏa ngát hương thơm một tấm lòng
Đất trời quyện chặt giữa mênh mông
Ra đi để lại niềm thương tiếc
Hậu thế tự hào Đức sáng trong.
Trọn nghiệp với đời nghề lục lộ
Định hướng tìm đường vượt Linh Giang
Lồng lộng bóng cầu vờn sông nước
Ấm mãi tên anh với xóm làng.
5/2011
Khi ông mất, anh CẢNH GIANG đã có bài thơ tiển đưa ông về với cõi vĩnh hằng như là một nén hương tri ân với người con của quê hương đã quá cố.
KHÓC ANH.
Ôi ! Mới đó mà đất trời bão nổi
Giữa những ngày thu ấm áp tình Người
Tình anh em sớm tối xanh tươi
Tình chồng vợ, cháu con lưu luyến.
Ôi ! Như trận lũ cuồng phong thế kỷ
Đau đớn lòng thương xót không nguôi
Em mất anh lòng dạ bồi hồi
Con mất cha, tiếc thương khôn kể.
Ôi! Thương anh cuộc đời dâu bể
81 năm cực nhọc trăm đường
Vất vã gian truân giải gió dầm sương
Khi sung sướng vẫn lo toan trăm nẻo.
Ôi! Nhớ anh gan mòn ruột héo
Đến bao giờ gặp lại nữa anh ơi!
Cảnh chia li định mệnh sẵn rồi
Thương tiếc lắm! Anh ơi! Đau đớn lắm .
Thuở giặc Pháp hờn sâu căm giận
Giặc đi càn bắn giết khảo tra
Làng xóm tan hoang chúng cướp của đốt nhà
18 tuổi, anh vào du kích đánh giặc.
Pháp bắt anh khảo tra đánh đập
Vẫn một lòng một dạ trung kiên
Khi vượt ngục, anh theo học bao miền
Khi Tuyên Hóa - Cảnh Dương khi về đất Troóc.
Thương Mẹ Cha một đời khó nhọc
Anh miệt mài đèn sách sớm khuya
Tuổi trẻ xông pha hăng hái mọi bề
Vừa học, vừa đánh Tây, anh góp phần nhỏ bé.
29 tuổi Anh đành xa quê mẹ
Ra thủ đô theo học lớp giao thông
Ước mơ sao, đất nước rợp cờ hồng
Anh sung sướng, mừng làng quê giải phóng.
30 tuổi anh tuyên thề theo Đảng
Sẵn sàng dấn thân, khi tổ quốc cần
Suốt một đời vì Đảng vì dân
Nơi nào khó anh xông pha trận tuyến.
31 tuổi Anh băng rừng mở tuyến
Cùng con đường huyền thoại Trường Sơn
Vượt núi băng sông nuôi chí căm hờn
Người cán bộ chỉ huy đêm ngày bền bỉ.
Ôi! Kháng chiến gian nan 10 năm trường đánh Mỹ
Anh chỉ huy con đường vươn tới tiền phương
Mặc đạn bom, vẫn bám trụ kiên cường
Người bí thư, kiên cường mẫu mực.
36 tuổi một nỗi đau cùng cực
Bom Mỹ dội xuống đồng, cướp mất cha đi
Nợ nước thù nhà anh mãi khắc ghi
Thêm những chiến công bắt quân thù đền tội.
Bao trọng điểm trên tuyến đường bom dội
Bao sáng kiến tài năng
Cho xe tới chiến trường
Người giám đốc ngực lấp lánh huân chương
Chủ nhiệm công ty cầu, kiên cường thắng Mỹ.
Gần 50 tuổi Đảng vẫn vững vàng chân lý
Phấn đấu đến cùng vì Đảng vì dân
Lòng vẫn hướng về quê, giúp đỡ ân cần
Mong cho bà con, xóm làng đổi mới.
Đánh Mỹ bền gan trên con đường thắng lợi
Mặt trận giao thông, cùng đồng đội vững vàng
Trong những ngày chiến thắng hân hoan
Anh góp sức, cho Quảng Bình giàu mạnh.
Ôi! Một thời vẻ vang kiêu hãnh
Cống hiến cho đời, hết tuổi thanh xuân
Giờ nghỉ hưu trên đất mẹ yên lành
Anh vẫn sẻ chia, cùng xóm làng hơi ấm.
Ôi! Nghĩa tình anh em, cháu con sâu đậm
Biết bao giờ nguôi được anh ơi!
Ôi !Tiếng nhạc đưa, trống dục liên hồi
Bỗng phút chốc, anh thành người thiên cổ.
Ôi! Hóa hóa sinh sinh, kiếp người là duyên nợ
Anh để lại cho đời, bao nỗi tiếc thương
Kiếp luân hồi, li biệt vấn vương
Thương nhớ lắm! anh ơi thương nhớ lắm!
Xin 2 lạy biết ơn làng ơn xóm
Ơn bạn bè đồng chí thân thương
Trong mưa gió, tiễn anh đi một dặm đường
Về cõi Hạc, nơi suối vàng yên nghỉ.
Thôi ! Cầu chúc anh: mồ yên mả đẹp
Phù hộ độ trì dòng họ cháu con
Phù hộ anh em, đồng đội, xóm thôn
Phút li biệt!
Anh ơi.
Đau đớn lắm!.
XIN BÁI LẠY