Ảnh: Vợ chồng tác giả Lê Minh Thắng
LỜI ƯỚC HẸN
Đi tìm nhành nguyệt quế trong sương mù
những đôi chân nối tiếp dấu chân trần
theo nếp xưa hướng ngọn đồi vọng tưởng
trao cho nhau mối tình nghi ngút
qua cầu nước chảy còn xanh
Trông lên bức tường cổ kính
rêu xanh đã phủ kín hoàng thành
em và anh hòa chung lớp cỏ cây
gặp nhau xôn xao ngọn nước
con đường đất đỏ thuở nào vẫn phù sa
lời ước hành trang về một dòng sông
hai bốn chữ cái
thế giới vòng quanh thời thế như đùa giỡn
Rồi một chiều phân ly
bước qua ngã ba gập ghềnh thời vận
gió khắc nghiệt đùa hai ta
em và anh ngút ngàn từ ấy
thế giới lúc này nhường như chia ba
sao cuối vòm xẻ bảy
Rừng ngàn lá đổ
lắng đọng một chiều hoang
sau những bước đường hy vọng
thời gian phơi dần trên mái
một đồng vọng vô âm
những đôi mắt không thấu
phù vân như ngày nào
Trở lại nhịp cầu Ô Thước bến sông Ngân
trái đất hình vuông đi vào truyền thuyết
phía trước xa xa vẫn là cánh đồng mặt trời soi
lời ước nào trong ta
dưới chân dấu cỏ khi êm đềm
ta sẽ hóa vàng những đám mây vun vút
dưới lớp mù sương dày đặc
ta sẽ mở dần chiếc màn thời gian vô biên
lần lượt như trò chơi trốn tìm ảo ảnh
những con xúc xắc tài hoa hay hú họa bỏng cháy
tất cả đến tận cùng sẽ về bến rạng
Nhánh cọ nhẹ nhàng với nương rẫy ngày nào
một ban mai chớm tới
khúc biến tấu giao mùa
em như xao động
nhành nguyệt quế mông lung nửa vời
câu hỏi bắt đầu gió
thế giới những vì sao
Bóng đổ lưng chừng trên sân thượng tầng
em và anh giờ phút giây còn lay
tất cả để vẹn nguyên trả về chốn hư không
ngàn năm và bất luận
một ngày đẹp nhất và bất tận phải không em
lời ước hẹn
tình khúc một dòng sông.
Nhật Lệ, 22h.02'.22. - 22.02.2022