Món quà cuối cùng của cậu

06:58 - 20/02/2023

Kỷ niệm của cháu gái Lưu Ngọc Lan với PGS.NGUT Lưu Đức Trung, một trong những người đầu tiên đưa thơ Haiku vào Việt Nam qua lời giới thiệu của anh Nguyễn Công Tranh

Món quà cuối cùng của cậu

Lời anh Nguyễn Công Tranh: Tôi biết danh tiếng của PGS.NGUT Lưu Đức Trung (*) đã lâu. Vì ông là người Hạ Trạch Bố Trạch Quảng Bình, quê hương tôi.

Sau này, khi tôi tham gia vào Hội Đồng hương Hạ Trạch tại Hà Nội, qua Tiến sỹ Lưu Đức Hải, người sáng lập ra trang web làng caolaoha.com tôi được biết đến có những bài thơ HAIKU rất hay của ông; và tôi cũng biết thêm, ông là một trong những người đầu tiên đưa dòng thơ Haiku của Nhật Bản vào Việt Nam và là người đầu tiên đưa thể thơ Haiku vào trường học.

Sau này, tôi quen với chị Lưu Ngọc Lan, cháu gái gọi ông bằng cậu, rồi được đọc một bài viết trên facebook của chị về câu chuyện của mình với người Cậu đáng kính, tôi càng thêm tự hào, cảm phục, yêu quý ông cùng những bài thơ của ông.

 Sau đây là bài viết của chị Lưu Ngọc Lan và một số bài thơ HAIKU của ông:

 

MÓN QUÀ CUỐI CÙNG CỦA CẬU

Lưu Ngọc Lan.

 

Nhớ ngày mới ra Hà Nội, mỗi lần Cậu ghé qua,Cậu đưa cho một tập giấy. Cậu bảo: Chữ cháu đẹp,chép lại hộ cậu tập này. Rồi cứ như thế, lúc thì vài ngày, lúc thì một tuần, Cậu lại mang đến một tập như vậy. Trong đầu mình nghĩ: sao Cậu làm gì mà viết nhiều thế? (Đúng là suy nghĩ của kẻ ít học).

Được một thời gian, do có biến cố, nên mình không chép tiếp cho Cậu nữa. Chắc lúc đó Cậu cũng buồn, nhưng Cậu không nói gì. Cậu cũng hiền như Ba mình vậy. Rồi thời gian cứ trôi đi, biết bao bộn bề của cuộc sống thường ngày phải trải qua. Lần cuối cùng gặp Cậu lúc Cậu ra Hà Nội ăn Tết. Cậu cháu gặp nhau, cùng nhau tâm sự, tuy không được nhiều lắm.

Thế rồi Cậu tạm biệt Hà Nội vào Sài Gòn. Cứ nghĩ sẽ còn được gặp Cậu nhiều lần nữa, nhưng không ngờ đó lại là lần cuối cùng.

Hôm nay con cháu đưa Cậu về với quê hương đất mẹ, để Cậu yên nghỉ ở cõi Vĩnh hằng. Chắc Cậu đã gặp Ba, Mẹ cháu.

Cháu cầu mong Cậu và Ba mẹ cháu ở dưới suối vàng luôn được mạnh khỏe. Không còn đau đớn, không còn phải lo lắng...

Vĩnh biệt Cậu!

 

Một vài bài thơ HAIKU của ông Lưu Đức Trung.

 

1.

Không tiếng gọi

không tiếng ơi

giữa rừng người.

 

2.

Về quê nhà

soi mình đáy giếng

những ngày ấu thơ.

3.

Trong cơn giông

em ôm chặt

hai bàn tay không.

 

4.

Cùng em
đi mua hoa đào
ngẩn ngơ trước chồi non tơ.

 

5.

Gió rung lá sen

hai giọt sương

chơi đuổi bắt.

 

(*) Ông Lưu Đức Trung sinh ngày 5.5.1933 tại xã Hạ Trạch huyện Bố Trạch tỉnh Quảng Bình. Ông tốt nghiệp đại học tại Trung Quốc. Giảng dạy văn học Trung Quốc, Ấn Độ và Nhật Bản tại Đại học Sư phạm Hà Nội.

Ông còn là tác giả của nhiều sách nghiên cứu và các sáng tác văn học. Ông qua đời ở tuổi 85.

 

Chị Lưu Ngọc Lan

Tác giả : Nguyễn Công Tranh

Bình luận

Bài viết liên quan

Đâu rồi khói tết ngày xưa
Nhẩn nha ngồi nhớ tết xưa
Tản mạn về chuyện cây rơm
Ký ức Vực Sanh
Nghi lễ cúng Cồn Cui quê tôi

Video clip