Mùa thu đi qua

07:55 - 11/10/2022

Chùm thơ ghi lại cảm xúc của con em làng Cao Lao Hạ viết về những ngày cuối thu do anh Nguyễn Hữu Đức sưu tầm, tuyển chọn và giới thiệu.

 

Mùa thu đi qua

 

Lời giới thiệu của anh Nguyễn Hữu Đức: Mùa Thu rồi cũng đi qua nhường cho những ngọn gió heo đầu mùa chớm đến của Đông đang về, mùa của lứa đôi hò hẹn, mùa của những bộ cánh tươi màu rói đỏ, ta bắt đầu cảm nhận được cái se se lạnh về khuya, những ngọn gió rét ngọt phơn phớt buổi sớm mai. Dù muốn níu kéo một khoảnh khắc Thu dừng lại nhưng mùa Thu cũng vẫn vô tình lặng lẽ đi qua. Chỉ còn động lại trong mỗi chúng ta: một chút nắng vàng, một vài cành lá úa. Chỉ vậy thôi, đơn giản thôi nhưng sao vẫn thấy trống vắng khi mỗi mùa thu qua đi.

Trong muôn vàn cảm nhận khi mỗi mùa Thu đi qua vẫn thoảng chút tương đồng về MÙA THU vẫn gởi cho chúng ta bao kỷ niệm của mùa Thu ngắn ngủi để chờ mong một mùa thu mới đến với bao hứa hẹn, cảm xúc mới lạ hơn.

Xin giới thiệu mấy vần thơ về cuối mùa thu 2022 của nhóm HAI LÚA làng Cao Lao Hạ, với tựa đề: MÙA THU ĐI QUA

 

THU TÀN

Đặng Văn Quang

 

Em tựa cửa tiếc mùa thu sắp hết

Giọt nắng rơi loang lổ ở bên thềm

Ở ngoài kia dìu dịu gió êm êm

Nghe khắc khoải thu tàn đông lạnh đến.

 

Thương thương lạ con thuyền sắp rời bến

Theo thu về thuyền neo đậu bến nao

Một mùa đông giá lạnh hanh hao

Em tiếc nắng thu vàng rơi lối cũ.

 

Một mùa thu biết bao điều ấp ủ

Đóa cúc vàng rơi cánh bởi thu đi

Lời gió buông, chưa kịp nói điều gì

Em mở cửa chợt đông về trước ngõ.

 

Sao vội thế thu ơi, trăng còn tỏ

Sắc nắng còn vương nhẹ gót chân ai

Lá vàng rơi, bên tóc xoã bờ vai

Hương hoa sữa còn nồng nàn phố cũ.

 

Thôi đành vậy dẫu thu vàng quyến rũ

Như tuổi hoa ai níu được bao giờ

Xếp vào ngăn kỷ niệm để hoài mơ

Vần thơ cũ chép ngày sau để nhớ./.

 

 

THU VẮNG

Lê Quang Quý

 

Ngày không em

Heo gọi lá lao xao

Nhòa nhạt nắng

Mưa chập chờn thưa nhặt

 

Gió man mác

Thu chiều trời hiu hắt

Trang thơ buồn

Hoang hoải mộng mung lung.

 

Đêm vắng em

Ngâu lệ giọt não nùng

Khuya thanh vắng

Tiếng côn trùng gọi bạn

 

Nhớ thu ấy

Hơi thở nồng môi lạnh

Giọt sương khuya

Run rẩy hứng trăng ngà./.

 

 

NỤ HỒNG - TRONG MƠ

Lê Quang Quý

 

Chìm sâu vào giấc mộng

Lang thang về tuổi thơ

Sục sạo khắp lối cũ

Hiển hiện cái xa xưa.

 

Chuyện nọ xen chuyện kia

Vừa bơi sông, tát hói

Đã vào rừng lấy củi

Chạy hái sim khắp đồi.

 

Trốn học lông nhông chơi

Chia phe đánh trận giả

Mồ hôi rơi lả chã

Nhảy ùm mương tắm suông.

 

Khuya ngoài sân ngủ nong

Trăng sao sà chọc giỡn

Cún con lén nằm cạnh

Ngửi tóc khét sương vương

........

Bỗng đồng hồ đổ chuông

Ngẩn ngơ ta bừng tỉnh

Giấc mơ hồng ngọt lịm

Theo ta suốt một đời.

 

 

MƯA

Lê Quang Quý

 

Mưa lộp bộp

Như tiếng phách gõ nhịp

Mưa rả rích

Như điệp khúc nỉ non

Mưa xối xả

Át cả tiếng khóc than

Tiếng mưa rơi

Lẫn tiếng trống ngũ liên

Vọng trong đêm

Báo vỡ đê dồn dập!

Hạt mưa nhảy nhót

Bao vui...buồn...khổ đau...

Đâu hề biết./.

 

 

THU SANG

Xuân Trọng

 

Phải thu sang.. nên trời thắm xanh hơn

Rừng ai sơn mà xanh màu thương nhớ

Biển rì rào thoảng qua từng hơi thở

Gió mơn man thả nhẹ mái tóc thề.

 

Nắng thu vàng như trải lụa hồn quê

Mặt hồ xao chiếc lá vàng chấp chới

Em nghĩ gì mà mắt nhìn vời vợi

Ở nơi xa, người chiến sĩ biên cương.

 

Thu về rồi trong nắng sớm mờ sương

Biển xôn xao với muôn ngàn ngọn sóng

Thuyền vươn khơi trong chiều thu gió lộng

Tôm cá tràn đầy mỗi sớm tinh mơ.

 

Thu đã về trời, đất cũng nên thơ

Cho lòng người chút xao lòng đến lạ

Chiếc lá vàng bay giữa dòng đời vội vã

Hoa sữa đầu mùa nhẹ thoảng hương đưa.

 

Con thuyền nan hờ hững bến sông xưa

Dòng thời gian chảy dài qua năm, tháng

Những kí ức xin đừng là dĩ vãng

Để thu về tô thắm lại mơ xưa./.

 

 

TIỄN THU

Nguyễn Công Tranh

 

Lời chào tiễn biệt mùa thu

Heo may se lạnh gật gù đông sang

Trên cây sót chiếc lá vàng

Gió ru nhè nhẹ, khẽ khàng đong đưa.

 

Tiếng chuông chùa vọng ban trưa

Khói bay thấp thoáng hương vừa ngát thơm

Hàng cây hoa sữa đang đơm

Cơn mưa bất chợt miên mơn má hồng./.

 

 

BIỂN NHỚ

Nguyễn Công Tranh

 

Sáng hôm nay anh lại về với biển

Ngắm bình minh rạng ló ngoài nơi xa

Cùng biển hát thì thầm một bài ca

Từ cái thuở biển vẫn chưa có cát.

 

Em ở đâu nơi trùng khơi bát ngát

Để lòng anh khao khát cả đêm ngày

Chẳng men gì mà vẫn thấy như say

Nắng và gió cùng bầu trời xanh thắm.

 

Hoà với biển là một bờ cát trắng

Hàng dương xanh vui với gió reo ca

Vài con thuyền giăng lưới ngoài khơi xa

Sóng e ấp xô bờ âu yếm mãi.

 

Nhưng em hẹn sao giờ không trở lại

Để mình anh chìm đắm với đại dương

Không có em anh cứ mãi vấn vương

Biển đẹp thế mà sao em chẳng đến.

 

Anh bỗng thấy nghẹn lòng vì lỗi hẹn

Nỗi cô đơn thấm đẫm cả cuộc đời

Sóng bạc đầu xô mãi vẫn chơi vơi

Em không đến biển cũng rơi nước mắt.

 

Dẫu vẫn biết chẳng có gì bền chặt

Về bến rồi thuyền có nhớ biển xanh

Cũng như em đâu còn nhớ tới anh

Chỉ có biển là muôn đời vẫn thế...!

 

 

CHIỀU THU

Nguyễn Hữu Đức

 

Có chiều thu như thế

Nắng xuyên qua hàng cau

Em lặng lẽ theo sau

Vờ vô tình dừng bước.

 

Em nghiêng vào bờ vai

Tủm tỉm nụ cười tươi

Làm tim ta bối rối

Làn tóc em mát rượi.

 

Thoang thoảng mùi hương nhài

Theo ta dài năm tháng

Có chiều thu tháng chín

Nắng ghép đôi bờ môi./.

 

 

MÙA THU CHÍN

Nguyễn Hữu Đức

 

Mùa thu chín xao xác lá vàng rơi

Cổng nhà em nở chùm bằng lăng tím

Mỗi lần qua chân ta chẳng muốn rời

Bởi vì em hay tại cánh bằng lăng rơi.

 

Xóm nhỏ xưa hai đứa hay ra ngồi

Theo năm tháng em trở thành thiếu nữ

Ngày trở lại chỉ còn thu lá úa

Ta mãi mê tìm kiếm những hư vô.

 

Mùa thu chín bao lâu ta lần lữa

Em đã đi mang theo cả tình ta

Chỉ còn ta với chùm bằng lăng tím

Cùng nhúm lá vàng xào xạc gió đưa đưa./.

 

 

THU KHUYA

Nguyễn Hữu Đức

 

Thu khuya trăng gác đầu hè

Có đôi Muồng muộng đối vè canh năm

Sớm mai đã tới ngày rằm

Uyên ương phải lứa tấm chăn đắp hờ.

 

Bên kia có anh thả lờ

Đèn chông lúc tỏ lúc mờ dưới trăng

Thu khuya vằng vặc nên chăng

Cất lờ, thả đó in trăng má đào./.

 

 

THU TÀN

Lê Mai

 

Thu còn níu lá vàng rơi muôn ngõ

Đông cần kề cơn gió gọi mùa sang

Khép hành trang mây buông …nắng dịu dàng

Cơn ngâu rụng khép thu tàn lối cũ.

 

Thương mùa cốm nghe hương thơm nhắn dụ

Bến đò xưa rêu phong ngủ say mềm

Đông dến rối như giá buốt lạnh thêm

Mùi hương sữa vẫn êm đềm phố nhỏ.

 

Trăng sáng ngời cả khoảng trời nơi đó

Đoá cúc vàng bay trong gió lạ lơi

Lá nhạt màu vàng bịn rĩu nhẹ rơi

Như nuối tiếc biển đời lúc xanh biếc.

 

Thu nuối tiếc mùa ra đi giã biệt

Cho sóng lòng cuộn tha thiết yêu thương

Bao nhớ thương xâu kết lại mộng hường

Miền ký ức nặng vương thu nào đã.

 

Tóc ai bay thổi bùng trong sắc lá

Những bước chân ..hối hả nhẹ nhàng qua

Để thu đi vạn vật cũng say mùa

Vần thơ cũ chép mùa sau kỷ niệm./.

 

 

DẠ KHÚC MƯA

Lê Mai

 

Bình minh phủ cả màn mưa

Mênh mang con phố lưa thưa đắm chìm

Phòng trà gật gù tiếng chim

Dương cầm ai thả níu ghìm hồn say.

 

Thu ơi.. lưu giữ tháng ngày

Vui buồn gửi lại gió bay mịt mù

Biển trời lẵng lặng mây ru

Hàng cây lá rụng sắc thu quyện mờ.

 

Nhật lệ cảnh đẹp nên thơ

Cầu đưa nối nhịp hai bờ hoa vương

Lữ khách qua mấy nẻo đường

Làm sao quên được mùi hương ..những gì.

 

Phượng tàn xơ xác mùa đi

Ta hoài nhung nhớ níu ghì mùa xa

Hoàng hôn buông xuống ánh tà

Thu đi đông đến chỉ là .. mùa trôi./.

 

 

THU VÀNG XỨ HUẾ

Lê Mai

 

Em về phố huế đẹp thênh thang

Nhuộm cả trời thu áo em vàng

Quay lưng mưa bão như thầm gọi

Trước mặt mây ru nét mơ màng.

 

Đông về nũng nịu nơi phố nhỏ

Thu vẫn đê mê khóm cúc vàng

Kỷ niệm ngày cưới thật kỳ diệu

hoàng hôn cổng gió tiễn thu sang./.

 

 

TÌNH CHẾT THEO MÙA THU

Nguyễn Thu

 

Em giấu mùa thu đi

Cho trăm ngàn nỗi nhớ

Vì thu còn nhắc nhỡ

Vụn vỡ một tình khờ...

 

Ai nói thu mộng mơ

Như thơ lòng muốn viết

Thu đi bao luyến tiếc

Vì thu về nhớ anh

 

Nhìn chiếc lá mong manh

Bởi vạt nắng chẳng sáng

Chưa đêm mà sương choáng

Phủ kín lối đi về

 

Em giấu ngững đam mê

Vì lời thề anh hứa

Nhiều đêm em lệ ứa

Anh nào biết...nào hay

 

Đêm nay nhìn bóng mây

Một màu tim tím tối

Vì trăng khuất vào núi

Để bóng đêm phủ đầy

 

Mùa đi gió heo bay

Thu cựa mình xào xạc

Xa xa vẳng khúc hát

Tình chết theo mùa thu./.

 

 

BÀI THƠ LỤC BÁT CÓ ĐỀ NHƯ KHÔNG

Nguyễn Thu

 

Dẫn thơ về ngủ vật vờ trong môi

Mưa cuối biển nắng chân trời

Giọt thơ mắc nghĩa, giọt đời mắc nhân

Giọt tình mắc giữa phân vân

Giọt yêu thương một chân thành.

một tôi!

Hỏi người chỉ một câu thôi

Ai thương cuống rạ đang ngồi dưới mưa

Sạn nào lọt xuống sàng thưa

Để thân hạt gạo trắng vừa lòng nhau ?

Dối gian mà chẳng thấy đau

Sự thật cũng chẳng có nhau vẹn bề

Mưa o ép...nắng say mê

Bài thơ Lục bát có đế như không./.

 

 

NỖI NHỚ MÙA THU

Nguyễn Thu

 

Thật khó đi qua nỗi nhớ mùa thu

Khi trái bưởi chín vàng cho người rám má

Những bàn chân dẫm nát ngày vất vả

Tuổi trăng tròn hiền hiện giữa trời xanh.

 

Lứa tuổi mà em cũng giống như anh

Dòng chữ vụn vằn đêm ngày cố nhặt

Cái giỏ cua ngang lưng buộc chặt

Mẹ mang về câu hát đục đồng chiêm.

 

Cha làm đèn sao mình thắp vào đêm

Trung thu cũ tùng rinh mùa trống ếch

Mái rạ xưa che chúng mình bạc phếch

Đến bây giờ vẫn ấm những lời ru.

 

Anh có nghe trong tiếng gió vi vu

Tiếng hát đồng dao rồng rồng rắn rắn

Anh nhớ không con cua đồng muối mặn

Nuôi chúng mình khôn lớn thế này đây.

 

Em lại về với cái tuổi thơ ngây

Ánh trăng rằm trả cho đời chú Cuội

Nỗi nhớ này không bao giờ có cuối

Em tắm mình trong nỗi nhớ mùa thu...!!!

Tác giả : Nguyễn Hữu Đức

Bình luận

Bài viết liên quan

Thơ tình của riêng tôi
Những ý niệm về thơ qua Thế giới các vì sao của Lê Minh Thắng
Hồi chuông Thánh Đường
Nắng chiều
Nỗi nhớ mùa xa

Video clip