Logo Footer
Lorem Ipsum
Website title
Cao Lao, Hạ Trạch quê mình. Bốn bề phong cảnh hữu tình nước non. Cao Lao tiền thế đặt tên. Cao trông vời vợi, Lao bền không xiêu

Nhớ quê

Những vần thơ da diết nhớ về quê hương Cao Lao Hạ của anh Lưu Thành Định

 

Ta chẳng bao giờ nguôi nhớ đâu

Quê ta hè đến, rộn ve sầu

Nắng mới về, hắt vàng Đồng Cửa

Lúa vàng...Mây trắng...Mắt em nâu

 

Ta vẫn ngồi đây để nhớ quê

Nhớ ngõ khi xưa, ngóng mẹ về

Nhớ mưa chiều, sầm sập Đá Bạc

Lúa phơi, hối hả...đậy, xúc, kê

 

Ta vẫn ngồi đây nhớ mải mê

Ba ta gánh lúa giữa trưa hè

Mồ hôi đổ, thấm đầy vạt áo

Ba cười, quên hết mọi nhiêu khê

 

Ta còn nhớ thuở tắm mưa xưa

Bạn ta mấy đứa, chẳng ai chừa

Góc dừa, cầu nhỏ, vài ba hội

Tiếng cười vang lẫn...giọt mưa đưa

 

Mùa hè rau muống tím ngoài ao

Bất chợt tuôn rơi trận mưa rào

Đàn rô rạch theo dòng nước bạc

Chân trần, lũ trẻ...miệng nhao nhao

 

Ta vẫn ngồi đây nhớ chuyện xưa

Mùa gieo, rộn rã tiếng cày bừa

"Rì" là bên trái, "Tắc" bên phải

Chú bò cần mẫn....dỏng tai đưa

 

Cuối mùa lúa chín phải gặt tay

Liềm vẫn khua nhanh, kệ tối ngày

Lúa vàng, gánh về đầy sân nhỏ

Tuốt bằng máy đạp...tay nối tay

 

Quê giờ đổi mới, nhà cao hơn

Mái tranh năm cũ đã không còn

Đường làng, mưa về không lầy lội

Đẹp quá quê mình...yêu mến hơn

 

Quê nhà thuở nào cũng đẹp thôi

Đẹp trong cảnh sắc, đẹp con người

Xa rồi, khắc khoải hoài nỗi nhớ

Và rồi luôn miệng kể: "Quê tôi.."

 

Tác giả: Lưu Thành Định

0 / 5 (0Bình chọn)
Bình luận
Gửi bình luận
Bình luận

    Video mới nhất

    Sông Gianh ngày 28 tháng 4 năm 1965

    Hình ảnh mới nhất

    Hình ảnh quê hương xuân 2024

    Thống kê truy cập

    Hôm nay: 2789

    Trong tuần: 15742

    Trong tháng: 28204

    Tổng số: 667099

    Đang online: 101

    quan_ly_thong_bao