Kính mời xem tại đây
SÔNG GIANH
Sương đêm khéo gọi tâm tình
Một miền ký ức quê mình sông Gianh
Bốn mùa nước biếc trong xanh
Mềm như dải lụa nối anh với nàng
Một thời Trịnh Nguyễn còn vang
Dòng sông lịch sử hai đàng ngoài trong
Ôm bao biến cố trong lòng
Ngàn năm vẫn vậy thong dong đợi chờ
Chiều chiều ai đứng ngẩn ngơ
Ngắm nhìn xuôi ngược thẫn thờ trăng sao
Mặt sông sóng nước lao xao
Thầm thì kể lại biết bao chuyện tình..
Về đêm trăng sáng lung linh
Triền đê nam nữ tự tình trao duyên ...
Tuổi thơ làng Hạ ai quên???
Chiều chiều tắm mát êm đềm sông quê...
Đi xa ta vẫn nhớ về
Bên bồi bên lở mải mê suốt đời
Ngày ngày con nước đầy vơi
Ngàn năm chung thủy một đời sắt son
Dù cho sông cạn đá mòn
Nhân dân mong ước nước non thanh bình
Nguời quê vẹn nghĩa chung tình
Sông Gianh Làng Hạ... xin mình...đừng quên