Về lại ngày xưa
09:41 - 24/06/2019
Ký ức về quê hương, về tuổi thơ qua những câu thơ mượt mà của anh Lưu Thành Định
(Ảnh: Tác giả Lưu Thành Định)
Lời Ban biên tập: Một ngày giữa tháng 6, anh Lưu Thành Định đã gửi tới Ban biên tập bài thơ có tên là “Nơi ấy quê mình”. Đọc bài thơ, Ban biên tập vô cùng xúc động, suốt cả bài, cụm từ “Nơi ấy quê mình” cứ lặp đi lặp lại như một điệp khúc diễn tả nỗi niềm da diết yêu quê, nhớ quê của tác giả. Bài thơ này đã được đăng trên caolaoha.com ngày 09/06/2019 (xem tại đây https://caolaoha.com/noi-ay-que-minh.html)
Anh Lưu Thành Định, họ Lưu Quan, nhà ở Thôn 9, là con trai của bác Lưu Thanh Minh. Anh là kỹ sư tự động hóa, hiện anh đang làm việc ở Khu kinh tế Vũng Áng, Hà Tĩnh. Anh vừa gửi tiếp cho caolaoha.com bài thơ “Về lại ngày xưa” với đôi dòng tự sự: “...Cháu khá thích thơ. Trước đây cháu cũng làm khá nhiều thơ về tình yêu đôi lứa. Sau khi lập gia đình, chắc là cuộc sống và tính cách có sự chuyển biến nên cháu thích làm thơ về tình yêu quê hương, về những nét đẹp tình cảm bình dị... những vần thơ ấy còn nhiều chỗ chưa hay nhưng là tình cảm thật từ trong cháu. Cháu cũng như rất nhiều bạn bè cùng trang lứa, lớp trẻ chúng cháu, rất yêu quê và yêu thơ chú ạ…”
Thật là tự hào. Đúng là, truyền thống yêu quê, yêu thơ ca của làng Cao Lao Hạ mình vẫn không ngừng chảy. Xin trân trọng giới thiệu bài “Về lại ngày xưa:” cùng bà con và bạn đọc.
VỀ LẠI NGÀY XƯA!
Ta lại tìm về ký ức ngày xưa
Ngọt câu hát à ơi bên cánh võng
Lời mẹ ru, có chân trời mở rộng
Có cánh cò, lướt lả...êm...êm
Ta tìm về một miền ký ức riêng
Bên mái tranh, cuối chiều vờn hơi khói
Mẹ loanh quanh, dưa cà, mắm muối
Bát cơm nghẹn lòng, đắng chát...nỗi thương con
Ta tìm về...mùa bấc thổi từng cơn
Cơn gió lạnh, có mẹ bên ôm ấm
Ôm tuổi thơ con, gửi niềm hi vọng
Heo may ngoài vườn, réo rắt gọi ...cả đêm
Ta tìm về ngày xưa ấy dịu êm
Mùa gặt vui, tiếng nói cười rộn rã
Ba quệt giọt mồ hôi, gạt niềm vất vả
Ngắm lũ trẻ vui đùa, trên đống rơm thơm
Ngày xưa mưa về, xóm nghèo lại buồn hơn
Rả rích tuôn rơi, nỗi buồn xưa cũ
Ướt thẫm mái tranh, nhuốm màu lam lũ
Trắng xoá cánh đồng, trắng những nỗi âu lo
Nơi ấy của ta, có êm ấm, tủi hờn
Có vị nồng hương bưởi, ngọt lành hàng chuối
Có mái ngói đỏ tươi đến pha màu mới
Có bát nước chè, trong tiết hạ chênh chang
Ta tìm về với tình nghĩa xóm làng
Để thấy an yên, bên dòng đời vội vã
Để có những đêm, giấc ngủ ngon đến lạ
Để khói lam chiều, nhuốm lại vị yêu thương!