Xuân về chợt nhớ cuộc tình phai

09:37 - 11/04/2020

Họa thơ và đối đáp thơ ca của con em làng Cao Lao Hạ ở quê nhà và khắp mọi miền đất nước do anh Nguyễn Hữu Đức tập hợp và viết lời bình

Xuân về chợt nhớ cuộc tình phai

Lời anh Nguyễn Hữu Đức: Làng tôi, cũng giống như những làng quê suốt dọc chiều dài ven biển miền Trung có 2 mùa mưa nắng. Từ xa xưa làng tôi là vùng đầm ngập mặn toàn những cây mắm, cây bần, người làng tôi có nguồn gốc từ các tỉnh phía bắc di cư vào khai khận, lập làng, bởi vậy một làng nhỏ dọc theo bãi ngang sông Gianh mà có tới 24 dòng họ, đó có nghĩa chứng minh rằng người làng tôi từ nhiều địa phương đến, có nhiều ông Tổ của các dòng họ tạo thành một làng quê gắn bó mật thiết với nhau, giúp nhau cùng thâm canh và hưởng thành quả lao động của mình.

Người làng tôi tuy mang nhiều nền văn hóa của nhiều địa phương tụ lại nhưng khi ra đường gặp nhau không ai chào nhau bằng từ: (Ông, Bà) xa lạ, khách sáo. Mà gặp nhau đều có chung những từ, ngữ xưng hô: Chào chú; Bác; O (cô); Dì; Dượng; anh; chị dần dà thành quen nên khách lạ vào làng không biết cứ ngỡ là một quần thể bà con.

Trong lao động sản xuất, tình yêu đôi lứa thường có những lời ca, tiếng hát, hò vè, hát đồng giao để động viên khích lệ cùng nhau quên đi mệt mỏi sau ngày làm việc: Theo như lời anh Lê Quang Quý “xưa ở HTX Cao Thành” nay anh nghỉ hưu tại Sơn Tây – Hà Nội đã thốt ra cảm xúc riêng của mình như sau:

Ôi làng Hạ quê tôi
Cứ xuất khẩu thành thơ
Hát đối ...từ ngàn xưa
Thơ hò vè đều nhuyễn.

Từ ông nghè ông huyện
Đến quan võ quan văn
Nông tri điền quần xăn
Xướng hoạ tày cao thấp.

Người lưu vào sử sách
Kẻ để tủ đọc chơi
Đa phần cốt làm vui
Dân làng tui là vậy.

Cũng vì đó mà dù bất cứ ở cách xa ngàn trùng và chưa một lần quen biết gặp nhau nhưng mỗi khi có người làng xướng lên thì mọi người giống như công nghệ thời 4.0 bắt được tần số, khi tình quê hương tìm được điểm chạm và cứ như thế lại người này xướng – người kia đối lại thật ấm áp tình người; ấm áp tình quê đã trở thành nét văn hóa riêng của làng Cao Lao Hạ “Làng tôi”. Những vần thơ đối đáp cùa bạn hữu làng Cao Lao Hạ hôm nay Hữu Đức xin tổng hợp theo nguyên văn cảm tác tuần tự của anh, em bằng hữu, mời bà con cùng đọc.

Trân trong./.

 

 

XUÂN VỀ CHỢT NHỚ CUỘC TÌNH PHAI

Đỗ Hoa Phượng

 

Đã đến đây rồi hả gió xuân
Mơn man nhắc nhớ một cuộc tình
Tưởng đã bay rồi theo mây gió
Bao ngày ta nén lòng lặng thinh.

Xuân dát hương hoa phủ đất trời
Hỏi lòng ai đó có chơi vơi
Vẫn hồn xuân đó, mùa yêu cũ
Tay nắm tay thề ngọt lịm môi.

Anh bước đi rồi xuân rụng rơi
Để em cô lẻ cuối chân trời
Bẽ bàng gió thẹn thôi đùa giỡn
Im vắng mặt hồ soi bóng soi.

Xuân lại về đây hỏi có mang
Tình ta ngày ấy, dẫu lỡ làng
Xin gửi lại ta câu thề cũ
Chôn chặt cõi lòng kiếp đa mang./.

 

 

DỐI LÒNG

Nguyễn Danh Lợi

 

Hay quá em ơi Hoa Phượng Đỏ
Đã yêu quên hết cả đất trời
Mà thề rồi răng quên đặng
Hỏi lòng ai cứng nỏ chơi vơi.

 

 

SAO NỠ

Lê Quang Quý

 

Trăng quyện sương khuya tím mộng mơ
Gieo vào cõi mộng tỏ khi mờ
Cảnh Tiên ngỡ đã tình như mộng
Liễu diễm ngờ đâu ái hững hờ
Sóng gợn lăn tăn vương nỗi nhớ
Gió lùa cánh mỏng níu tương tơ
Lời xưa còn đó, đời sao nỡ
Để bóng hình ai mãi đợi chờ./.

 

 

LƯU LUYẾN

Nguyễn Hữu Đức

 

Người đã quay lưng tình đã phai
Dấu xưa man mác ở đâu đây
Nhè nhẹ gót son lần lối cũ
Tìm chút yêu đương của một thời.

Xuân về muôn hoa khoe sắc thắm
Ngõ nhỏ ngày xưa ai đoái qua
Hỏi ai còn nhớ lời hẹn ước
Mỗí độ xuân về tay nắm tay./.

 

 

GIỌT NƯỚC MẮT EM

Đỗ Hoa Phượng

 

Nước mắt chảy dài về quá khứ
Ai khiến cho bầu dột, bí hư
Để nỗi lòng cứ mãi tương tư
Thôi gói kỹ chôn chặt dĩ vãng.

Đừng nhắc nữa nghe, ơi năm tháng
Trời đã về chiều, mây thôi bay
Hoàng hôn thế chỗ bóng mây này
Nhắm mắt lại ta chìm trong cõi mộng./.

 

 

TRÁCH

Nguyễn Hữu Đức

 

Đã lâu rồi nước mắt thôi chảy
Từ độ cuộc tình bị phôi phai
Tháng năm dằng dặc luôn níu giữ
Một lần gói ghém chuyện ngày xưa
Vậy cũng đủ không duyên còn nợ
Sao nỡ đành buông bỏ ai ơi./.

 

 

NƯỚC MẮT LY BÔI

Đỗ Hoa Phượng

 

Ngày anh đi nắng cũng cứ vàng
Lúa đồng cửa cũng xanh thì con gái
Mái tóc này soi gương em chải
Một chút điệu đà cho nhẹ bước người đi.

Nhưng lúa kia cũng chỉ có một thì
Đời con gái cũng một thời trăng tỏ
Tín hiệu tình cứ râm ran đầu ngõ
Bóng người xưa cứ biền biệt nơi mô.

Cánh thư bay lạc lối sông hồ
Mẹ cha già ước đời con ấm chỗ
Cam chịu âm thầm biết bao đau khổ
Rồi... mong ngóng đợi chờ gửi lối xóm đường thôn.

Nước mắt rơi lòng dạ bồn chồn
Em cất bước theo chồng về xứ lạ
Vẫn biết đường tình trần gian muôn ngả
Nhưng mối tình đầu em gói kỹ cất sâu.

Thế gian ơi nếu có kiếp sau
Em xin cùng anh đón nắng vàng ngày ấy./.

 

 

DAY DỨT

Lê Quang Quý

 

Lời Em kể sao mà da diết
Cho nỗi lòng Anh day dứt mãi không thôi
Kỷ niệm xưa!
Anh, Em đó một thời
Chơi trốn tìm
Cùng ngủ quên nơi cây rơm đầu ngõ
Kể mần chi Em!
Thời chăn trâu cắt cỏ
Khoai sắn nướng tranh nhau
Đen nhẻm miệng Em cười
Và rồi......
Năm tháng cứ trôi đi cho đến tuổi đôi mươi
.......
Anh đã chôn chặt rồi sao Em lại cứ khơi
Để tim Anh thổn thức
Trâu đã cắm cọc rồi
Mà sao lòng vẫn rạo rực...
Biết mần răng....Em ?./.

 

 

CHIA LY

Nguyễn Hữu Đức

 

Chia tay em một ngày đầu hạ
Ve chưa về Phượng chưa đơm bông
Ngõ nhà em hoa tím sầu đông
Cùng lời hẹn hai ta ngày đó.

Lời hẹn hò vẫn còn bỏ ngõ
Mà theo anh dọc cuộc chiến chinh
Ngày trở về đất nước bình yên
Theo lối cũ tìm Hoa Phượng Đỏ.

Mẹ nói rằng Phượng đã lấy chồng
Bến đò nhỏ em vội sang sông
Lối mòn xưa vắng em từ đó
Để hoa xoan mãi tím Sầu đông./.

 

 

KHÔNG HẸN

Nguyễn Thu

 

Này em đi bao giờ trở lại
Em có về trên lối thu xưa
Giữ hộ anh cành lá đung đưa
Đừng để mất theo mùa lá rụng

Hạ đi rồi trời đất hoá buồn tênh
Con ve sầu vừa vặn mình lột xác
Bay quẩn quanh đưa mắt nhìn ngơ ngác
Bông phượng không còn hát nữa mà chi./.

 

 

NƯỚC MẮT EM HAY GIỌT MƯA NGÂU

Nguyễn Hữu Đức

 

Ngày anh đi nắng trải vàng khắp ngõ
Hiên nhà em rơi những giọt mưa ngâu
Nước mắt lăn trên đôi má đêm thâu
Cho nỗi nhớ cứ dài theo năm tháng.

Mái tóc đen em siêng chải mỗi sáng
Giờ lược bỏ quên tóc búi trên đầu
Đợi anh về em xỏa tóc ngang vai
Em lại vuốt cho anh nhìn mỗi sáng.

Niềm vui đó chỉ vụt qua một thoáng
Vậy rồi thôi lại năm tháng chờ mong
Mùa hạ qua đi vời vợi mùa đông
Những cánh thư yêu cứ thế vơi dần.

Ba mẹ nhắc nhiều em cứ lặng thinh
Đợi chờ anh trong những đêm khắc khoải
Ở ngoài kia biết bao đôi trai gái
Họ dập dìu như Hồ Điệp vờn hoa.

…“Vẫn biết đường tình trần gian muôn ngả
Nhưng mối tình đầu em gói kỹ cất sâu
Thế gian ơi nếu như có kiếp sau”..
Ta cùng hứa không bao giờ lỗi hẹn./.

 

 

BĂN KHOĂN

Nguyễn Thu

 

Không anh , sông vẫn chở đò
Không chung cánh vạc, phận cò vẫn bay

Có khi men nhạt mà say
Có khi lời đậm mà ray rứt lòng
Thì ra một chút gió đông
Đẩy nhau vào khoảng trống không , bất ngờ

Bao lần níu kéo đợi chờ
Đêm nay mở
Ngõ, nghe... hờ hững ... đau !
Lời xưa gửi gió ngàn lau
Vỡ rồi cánh mọng xanh màu tri nhân !

 

 

GIẢI OAN

Đỗ Hoa Phượng

 

Ai nói tình ta bạc
Ai bảo duyên ta buồn
Lòng em đây vẫn luôn
Lưu tình đầu đẹp mãi
Không trọn tình, nặng ngãi
Kỷ niệm sáng trong đời
Ngược thời gian chơi vơi
Hồn mộng tình yêu cũ.
Ôm cái thời quyến rũ
Ru giấc ngủ cõi trần
Cho dầu có mong manh
Thỏa lòng trong nhân thế.
Người đời ai mấy dễ
Xây trọn vẹn cuộc tình
Bóng Nguyệt sáng lung linh
Khi mặt trời tắt nắng.
Khi sóng yên biển lặng
Sóng cũng chẳng xô bờ
Tình yêu lỡ, dại khờ
Thêm đậm màu nhung nhớ.
Xin ai đừng than thở
Xin hãy nhớ về nhau
Nhớ tình thuở bạn đầu
Rồi, hôn cùng kỷ niệm./.

 

 

NUỐI TIẾC

Nguyễn Thu

 

Kể từ ngày hoa nhạt , nắng phai hương
Hai đưa mình hai cung đường...dịu vợi
Gió đưa hương quay chiều cùng bến mới
Anh giật mình, không vớt được khát khao...

Mối tình đầu sâu biển rộng trời cao
Anh cùng em dệt tương lai mơ ước
Ai đâu ngờ hai phương trời xuôi ngược
Phận cách vời, không đến được cùng nhau.

Anh tự trách mình và sợ em đau
Bởi quá yêu nên vượt tầm giới hạn
Nào trách em, anh chỉ trách, duyên phận
Chỉ mong em không lận đận bên chồng.

Bỗng một chiều anh gặp lại cố nhân
Vẫn đôi mắt buồn... không chút gì xa lạ
Sắc xuân chưa hoen lăn trên đôi má
Anh nghẹn ngào:”vất vả lắm không em .

Anh muốn đưa tay vuốt lại mái tóc mềm
Muốn hỏi thêm đôi câu về nhau nữa
Em quay mặt xanh xao theo miền hứa:”
Hãy vì nhau sống tốt nhé anh ơi”!

Em đi rồi trái đất dấu lệ rơi
Hai chúng ta vẫn hai miền diệu vợi
Anh ước mình là muôn con sóng đợi
Nâng thuyền em đi tới bến bờ vui.

Phía không nhau mưa gió chớ sụt sùi
Anh xin nhận ngậm ngùi cho duyên phận
Anh không trách, em ơi ! Anh không giận
“Chỉ mong em đừng lận đận bên chồng !./.

 

 

NIỀM TIN

Lê Mai

 

Chuẩn bị nghiêng mùa đón én sang
Muôn hoa đua nở nắng trải vàng
Hương thơm quyện gió khắp trời đất
Cuốn giữa thịnh không dãi mây hồng.

Sắc cờ hương hoa rộn tiếng cười
Dập dìu én lượn giữa mù khơi
Hồn xuân phơi phới xanh chồi biếc
Nâng ly chúc mừng ngọt lịm môi.

Mùa cũ xa rồi xuân vậy thôi
Em vẫn chơi vơi giữa đất trời
Bao nhiêu hoa lá cười với gió
Mà sao em cười lại nhớ anh.

Em đứng bên hồ sắc xuân xanh
Cây nghiêng đùa gió én liệng quanh
Sóng trong lòng hồ không xao động
Mà sao lòng em lại xao lòng.

Én lại về rồi hỏi có mang
Mang cho hoa phượng một nủ hồng./.

 

 

DẬN LÒNG

Lê Quang Nhân

 

Anh đã đánh mất Em thật rồi
Bao nhiêu kỷ niệm cứ dần trôi
Khung cửa khung trời thôi mở nữa
Để tình ta đó bạc như vôi.

Khuyên nhủ lòng ta thôi nhớ Em
Xoá đi kỷ niệm bên dốc Oằn
Xoá đi mối tình đầu dang dỡ
Để đời bình thản bớt hờn ghen.

Đời người ví như một ngọn đèn
Ví như khoảng sáng của thời gian
Có khi tắt vùi trong gió bão
Nên tình ta đó rồi cũng tan.

Ta viết đôi câu cho nhẹ lòng
Để Em khỏi nhớ khỏi chờ mong
Trả lại tên Em cho ai đó
Một tấm lòng trong trước bão giông./.

 

TRỐN

Lê Mạnh Hùng

Xuân về anh nhớ quê, nhớ tết
Nhớ tuổi yêu em chưa nói gì
Anh đi một lèo không để lại
Câu hẹn, câu hò giận với ai./.

 

Tác giả : Nguyễn Hữu Đức

Bình luận

Bài viết liên quan

Ông chử kẹ
Mùa hạ qua rồi
Nhớ về làng Hạ
Đôi lời nói hộ đường Quan
Trưa hè làng Hạ

Video clip