Lời giới thiệu của anh Lưu Văn Quỳnh: Người xưa "nhân sinh thất thập cổ lai hi ’ nhưng với lời tự bạch của thầy Lê Văn Viên thì "nhân sinh thất thâp mới đi nửa chừng". Có lễ sự lạc quan, yêu đời đó đã đem lại cho thơ thầy một hồn thơ giàu cảm xúc. Đọc hơn trăm bài trong Tập HƯƠNG QUÊ của thầy, hầu như bài nào cũng ngọt ngào, nồng ấm tình cảm với đất, với người Cao Lao. Trong muôn vàn hương sắc đó, cũng có chút hương đắng đót cho đời khi người bạn đến thăm nhà mang tới.
BẠN ĐẾN THĂM NHÀ
Tuổi thơ ở cạnh nhà nàng
Chăn trâu, cắt cỏ tuềnh toàng chân quê.
Đường làng, ngõ xóm liền kề,
Đêm đêm đèn sách, trăng về bên ta.
Bao nhiêu năm? bạn thăm nhà
Ô tô bóng lộn, đẫy đà, vênh vang,
Chân tay "xiềng xích"…bạc, vàng
Con du học Mỹ, ngân hàng, nhà băng…
Việc làm bạn bảo "lăng nhăng":
Đầu tư dự án Sóc trăng, Vũng tàu.
Chồng 'tài trước", vợ "giỏi sau"
Tiền vào như nước, nhà lầu, vila.
Thanh trong tiếng suối ngan nga
Mảnh vườn, lớp học. Quê nhà quanh năm.
cảnh nghèo con cái ngoan, chăm
Theo nghiệp bố mẹ trăm năm Trồng Người.
Cũng là công chức mười mươi
Ngày đêm mưa nắng đất trời sao đang?
Hay là số phận dọc ngang
Hẹn ngày tái ngộ xóm làng chân quê?