Tác giả Đặng Văn Quang và vợ tại lễ kỷ niệm trang tin làng (Ảnh Facebook)
CẢM NHẬN TỪ MỘT CUỘC THI
(Xem nội dung cuộc thi “Viết về làng quê của em” tại đây
https://caolaoha.com/cuoc-thi-viet-ve-lang-que-cua-em.html)
Xin mờ đầu bài viết với lời bài hát: YÊU DÂN TỘC VIỆT NAM.
“Yêu dân tộc Việt nam máu đỏ da vàng, yêu anh yêu chị, yêu bạn bè, yêu con đường làng, ngày ngày hai buổi đến trường thuở còn bắt bướm hái hoa.
Yêu dân tộc Việt Nam nòi giống Lạc Hồng, yêu cha, yêu mẹ ơn nặng nghĩa dày, yêu cô nhà bên, thuở còn hai đứa tắm mưa… giờ này nên nghĩa cau trầu…
Thương ai, thương ai xa xứ lạc loài, bơ vơ tha phương đất lạ quê người ngậm ngùi lòng xót xa, mắt lệ đong đầy với nỗi nhớ…
Yêu dân tộc Việt nam…”
Vâng! Yêu dân tộc, yêu đất nước, yêu tổ quốc đó là phẩm chất con người Việt Nam ở phạm vi lớn. Có được tình yêu dân tộc, trước hết phải có tình yêu quê hương nơi cội nguồn gốc rễ, nơi chôn rau cắt rốn, nơi nuôi dưỡng tâm hồn ta từ thuở bé thơ.
Cuộc thi: Viết về quê hương Hạ Trạch do trang tin Caolaoha.com cùng thầy trò trường THCS Lưu Trọng Lư tổ chức phát động tuyển chọn và trao giải thật vô cùng ý nghĩa. Những bài đạt giải đã được đăng trên trang tin của làng.
(Xem kết quả cuộc thi tại đây https://caolaoha.com/ket-qua-cuoc-thi-sang-tac-viet-ve-lang-que-cua-em.html)
Tôi đã đọc ngấu nghiến những bài đó. Đọc rồi tôi thấy trong tôi bừng lên một niềm cảm xúc mãnh liệt ,xen lẫn tự hào. Ôi! Con cháu mình, thế hệ nối tiếp mình, đã có những cảm nhận rất đỗi yêu thương về quê hương nơi chôn rau cắt rốn, nơi Tổ tiên đã sinh ra mình. Những tâm hồn trẻ thơ đã đóng đinh nguồn cội.
Phải nhân lên, phải duy trì cuộc thi này, tình yêu quê hương này.
Tôi cứ nghĩ rằng, trong bối cảnh hội nhập, toàn cầu hoá, sáng ở Hạ Trạch chiều đã đến Nhật đến Mỹ. Ở nước Pháp ăn cơm Tàu, con người như chim bay muôn nẻo. Chim có tổ, người có quê, cho dẫu mai sau có là công dân Mỹ, Tây, Tàu, Úc, Pháp… nhưng cội nguồn Hạ Trạch vẫn mãi còn đây cho phẩm chất Kẻ Hạ trường tồn muôn thuở.