CẢM XÚC ĐẤT NƯỚC, CUỘC ĐỜI QUA 80 NĂM
1.
Ôi tổ quốc tôi
Tám mươi năm rồi
qua bao binh lửa.
Khí phách anh hùng
thời đại Hồ Chí Mình.
Con cháu hôm nay
Dáng thẳng vươn mình
Sánh cùng năm châu,
sánh cùng bầu bạn
Nước mắt đã cạn
Nay, xán lạn nụ cười
Tám mươi năm
Thỏa ước muôn đời…
2.
Nhớ buổi sơ khai
Gậy tầm vông làm long trời lở đất
Hũ gạo nuôi quân
nung nấu chí căm hờn.
Mẹ gửi con ra trận
Không hối hận,
dẫu quặn lòng ruột đứt, lòng đau.
Những vọng phu
Không ủ rủ ở đầu non
Không héo hon chờ đợi
Gánh nặng việc đời
Quyết chí đảm đang.
Chẳng quản gian nan
Tất cả vì tự do độc lập.
3.
Đất nước tôi
Mấy chục năm cắt đôi
Vẫn ngóng trông nhau
Qua vầng trăng, soi dòng Bến Hải
Một ý chí quật cường
Ôm ấp dải Trường Sơn
Tất cả đã viết nên
Bản hùng ca lịch sử
Thống nhất sơn hà
Nhân loại ngã mũ
nghiêng mình
Thán phục, biết ơn.
4.
Đất nước tôi
Sau chiến chinh, binh lửa,
tơi bời
Kẻ thù cũng tìm đến chơi
Bắt tay hữu hảo
Ta không nỡ lòng nào
Thù hận
Quyết là bạn,
để hướng tới tương lai…
5.
Tám mươi năm sau
Từ gậy tầm vông
Đến xe tăng thiết hạm
Vẫn đỏ trời
Chung bóng cờ sao
Tình đồng chí, nghĩa đồng bào
Thủy chung sau trước
Kết đoàn tiến bước
Xây dựng xã tắc sơn hà
vinh quang, gấm vóc
Như ước vọng ngàn đời
Của bao thế hệ ông cha.