Tác giả Nguyễn Danh Vân (Ảnh FB cá nhân)
CÁNH ĐỒNG LÀNG
Dạo trên cánh đồng làng
Lòng miên man nhớ phố
Nhìn Chóp Cờ thổ lộ
Quê làng Hạ mênh mang!
KHOAI THIỀNG
Khuôi bằm ba năm Hoàn Lão
Thòm thèm năm tháng dạt dào
Khoai ơi trắng ngần mà nghẹn
Rơm rớm làng Hạ lại nhen!
NHỚ
Rạng đông nắng rọi qua phà
Dòng Gianh quê Hạ nõn nà mến thương
Cánh đồng lại nhớ hàng dương
Lũy tre làng mạ thân thương đắm chiều!
QUÊ
Thôn quê xao động gió Lào
Nôn nao bão lụt dạt dào tình quê
Nắng tươi roi rói ả hề
Chân quê mềm mại lắng nghe con nồm!
MẸ ÂU
Vinh hoa phú quí thiết gì đâu
Quê mẹ dòng Gianh mấy nhịp cầu
Cuộc chiến bao lần qua mấy chốc
Ánh dương nũng nịu rặng trâm bầu!
VÀO THU
Đi trong hương rừng thu chớm
Nàng Hoa ao ước ươm mầm
Tình yêu bao la nhân loại
Ân tình gió hát thương hoài!
ĐÁ ĐĨA
Đá còn nề nếp ghé tầng ba
Thong dỏng đời tư quá nõn nà
Ghềnh đá bao lần nhắc tới bạn
Ô hay thoảng tý chút tà tà.
NAI ĐẦN
Khúc ca thương mãi người Chăm
Uy nghi Thần đá đăm đăm nắng chiều
Quê ơi tiếng gọi thầm yêu
Vì anh "Đá Nhảy" liêu xiêu "Nai đần" !
CÁI NÊM
Em non trăm triệu năm rồi
Nàng Tiên ngồi đó sụt sùi tăng ni
Miền quê mãi tiếng thầm thì
Tương tư Đá Nhảy có chi ngỡ ngàng!
HỒN ĐÁ
Chú cuội ân tình nặng với ai
Thương thân theo suốt dặm trường dài
Kỳ công thật tuyệt gieo mộng đá
Mong mỏi nghệ nhân thoảng bóng nhài!
NHỚ QUÊ
Răng ngồi lặng thế lẻ "nàng" Miên
Nỗi nhớ Đồng chiêm với xóm Thiềng
Mây Đắng lu lơ chiều nặng lặng
Linh Giang sóng gợn thế mà nghiền.
MỒNG 8 THÁNG 3
Vũ trụ chạy ra xa
Mẹ cho ta ngắm nghía.
Nhìn địa cầu tròn trịa
Biết ơn nửa bên kia.
TRÁCH
Hoa đậu biếc dọc bờ rào
Trong ni nọ chộ nhớ ao làng miềng
Tình nồng nghĩa nặng chao nghiêng
Non phơi nước biếc khuôi Thiềng mạ ngâu.