Chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam

17:40 - 17/11/2019

Những vần thơ của con em làng Cao Lao Hạ nhân ngày nhà giáo Việt Nam 20 tháng 11 do anh Nguyễn Hữu Đức sưu tầm và tuyển chọn.

 

Chào mừng ngày nhà giáo Việt Nam

 

Lời anh Nguyễn Hữu Đức: Cơm Cha, áo Mẹ, chữ Thầy. Công sinh không bằng công dưỡng thật không sai. Để trở thành một con người có nhân cách, ngoài công sinh phải nói đến công dưỡng dục, dạy bảo của Thầy. Cô. Cha – Mẹ cho ta hình hài; Thầy – Cô cho ta kiến thức.

Gần đến ngày Hiến chương Quốc tế các nhà giáo cũng là ngày nhà giáo Việt Nam 20 - 11, bản thân xa mái trường tuổi ấu thơ đã lâu, kể cả mái trường cho tôi nghề nghiệp hôm nay cũng đã 33 năm. Không biết tỏ lòng mình bằng cách nào cho xứng đáng với công lao trời biển của Thầy – Cô, với niềm mong muốn mọi thế hệ chúng ta hôm nay và mãi mãi sau này biết ơn và kính trọng những người đã uốn nắn những búp măng thành những cây tre cứng cáp trước mỗi phong ba cuộc đời.

Trân trọng gửi tới bạn đọc trên mọi miền khúc tự lòng của những người học trò làng Cao Lao Hạ về ngày 20 – 11.

… “Trên mỗi nẻo đường của tổ quốc thân yêu
Có những loài hoa thơm đậm đà sắc hương
Có những bài ca nghe rảo rực lòng người
Loài hoa ấy, bài ca ấy
Đẹp như em người Giáo viên nhân dân”.

 

 

ƠN THẦY, CÔ

Nguyễn Hữu Đức


Bởi yêu nghề Thầy, Cô thức đêm thâu
Dù mùa hạ hay đêm đông giá lạnh
Cửa sổ thân quen ánh đèn vẫn sáng
Tiếng lách cách bàn phím vẫn đều đều.

Khi đèn tắt là lúc đã sang canh
Thầy, Cô ơi trọn giấc được bao đêm
Ngày bụi phấn, đêm về bụi mực in
Hỏi như thế có gì bù đắp được.

Vậy mà vui lúc bước tới cổng trường
Đàn trẻ lao nhao quên mệt mỏi lạ thường
Để chuyến đò tần tảo suốt bao năm
Cứ như thế từng chuyến đi lại đến.

Mỗi năm một chuyến đò đưa
Bao nhiêu chuyến ấy, bấy nhiêu ân tình./.

 

 

TRỞ VỀ

Lê Quang Quý


Vẫn dáng hình xưa, bóng phượng xưa
Tình thâm trao gửi mấy cho vừa
Bao mùa khai lớp như vừa mới...
Bấy vụ tan trường ngỡ mấy trưa...
Như mới đó thôi ngày Chị đón
Mấy hồi đã lại buổi Em đưa
Trường xưa, bạn cũ bao hoài niệm
Tổ ấm neo ta cập bến bờ./.

 

 

CẢM XÚC NHÀ GIÁO

Lê Quang Quý

 

Đất trời ngập tràn hoa thắm
Áo dài tung bay sân trường
Bao trái tim đang rạo rực
Ắp đầy nghĩa tình muôn phương.

Một đời tóc bụi phấn vương
Đưa đò tháng năm mê mải
Buồn vui ngọt bùi nếm trải
Sao khuê rỏi tháng năm dài.

Lớp lớp vững cánh tung bay
Muôn phương dựng chân trời mới
Thẳm sâu thoả lòng mong mỏi
Hoa đời đọng mãi trên môi.

Thế thời sao còn đổi ngôi
Đạo Thầy muôn đời vẫn rạng
Trường tồn mãi cùng năm tháng
Một đời sự nghiệp ta yêu./.

 

 

THẦY TÔI, GIÁO VIÊN TRƯỜNG CẢNH SÁT SUỐI HAI

Đặng Văn Quang

 

Thầy tôi áo lính như tôi
Cùng chung gian khổ Suối đôi thuở nào
Cùng chung nhau điếu thuốc lào
Đôi khi cùng nhảy bờ rào ra đê.

Cũng Bầm, cũng sắn, cũng chê
Cũng ăn cơm độn, cơm khê là thường
Ba lô lộn ngược chung đường
Nóc xe Bất bạt cũng nhường cho nhau.

Em mờ (M) biển số thầy đeo
Nói đùa phần mỡ bớt nghèo thầy ơi
En nờ “N” biển số chúng tôi
Nạc đang hứa hẹn cuộc đời các em.

Ôn phim, đen trắng cùng xem
Cùng chung sân gạch, cùng quen lời thề
Cũng tóc cắt kiểu bê rê
Cũng chào “đồng chí” chẳng hề cách chia...

Và rồi một sớm mai kia
Tôi về, thầy ở bỗng tê tái lòng
Xa rồi vẫn nhớ vẫn mong
Thầy trò cảnh sát tình nồng muôn năm./.

 

 

TRƯỜNG XƯA

Lê Mai

Phượng thắm ngàn năm bóng phượng đưa
Áo trắng ngày xưa thấp thoáng vừa
Hoa bằng lăng tím màu thương nhớ
Ghế đá sân trường giữa nắng mưa
Ve tấu bạn nhạc ru mùa nhớ
Xác phượng u hoài cả trang mơ
Tôn sư trọng đạo xây hoài niệm
Hỏi chuyến đò xưa. có quay về./.

 

 

ƠN THẦY, CÔ

Lê Mai

 

Thanh cao nghiêng bóng thầy cô
Một đời vất vã soi đường chúng ta
Long lanh tỏa sáng bao la
Người luôn uốn nắn dặn dò yêu thương

Tình người rộng tựa đại dương
Ngày đêm tuôn chạy muôn phương không ngừng
Phấn bay tóc trắng đã từng
Đưa thuyền cặp bến cho đời thắm tươi.

Dạt dào trải rộng muôn nơi
Ơn thầy cô mãi chúng em ghi lòng.

 

 

VIẾT TẶNG THẦY CÔ
Nguyễn Thu

 

Có chuyến đò đưa em qua sông
Bờ tri thức cháy hồng tim trẻ
Có lời giảng gió đưa nhè nhẹ
Ấm áp lòng bao kẻ ngây thơ.

Nhớ các thầy cô , nhớ lắm bạn bè
Bên trường cũ lắng nghe tiếng gọi
Tim tìm tim, môi tìm giọng nói
Ru hời ru vừa mới hôm nao.

Tháng mười một về, trang vở nhắc em
Chữ còn nhoè công ơn thầy đó
Có lời cô ướp nồng kí ức
Bên ngực mình rưng rức nhớ thương

Không theo được nghề đưa khách qua sông
Để nối bước cô, tiếp lời thầy giảng
Cho xốn xang nhịp đời nhà giáo
Cực mà vui, đơn giản, tảo tần.

Chúc thầy cô mạnh khoẻ nhiều hơn
Bài thơ này thay bông hoa tặng
Nghề của thầy không nhiều phẳng lặng
Nhớ ơn thầy, nhận mãi ơn cô./.

 

Bình luận

Bài viết liên quan

Tặng thưởng cho học sinh đạt giải cấp tỉnh
Lễ vinh danh học sinh giỏi cấp tỉnh
Học sinh trường THCS Lưu Trọng Lư đạt gải cấp tỉnh
Anh Lưu Tiến Nhất đạt giải nhất kỳ thi Olympic vật lý sinh viên
Anh Phan Hồng Minh tặng quà cho học sinh nghèo

Video clip