ƠI MÙA THU...
Phan Xuân Trọng
Ơi mùa thu sao mà yêu đến thế
Làn gió heo may se lạnh làn da
Tóc em bay thoảng mùi hương là lạ
Có phải mùi hương bưởi tự ngày xưa..?
Mùa thu ơi.., yêu lắm dẫu nắng, mưa
Chút nắng hanh hao thêm mùa quả ngọt
Mưa bay bay thêm mướt lá rau non
Lá đọng sương như trời xanh nhỏ lệ...
Sóng biển dạt dào chuyện tình dâu, bể...
Đàn hải âu tung cánh buổi bình minh
Thuyền vươn khơi, vang câu hát ân tình...
Cho mai về, bến ngập đầy tôm, cá...
Ngày lại ngày, đoàn người xe hối hả
Mặt cười tươi, rộn rả tiếng chào nhau
Mùa thu xanh, sao phố lắm sắc màu ?
Áo em bay trong sắc vàng mai nắng
Ơi mùa thu.. có gì mà sâu lắng..?
Trời cao xanh phủ bóng cả dòng xanh
Sông mênh mông, con thuyền nhỏ mong manh
Chiếc lá vàng nghiêng chao bay trong gió...
Ơi mùa thu, phải tình em trong đó?
Mà mỗi nhành cây, ngọn cỏ xanh hơn
Đời vui nhiều chẳng còn thấy cô đơn...
Ngày lại ngày, càng thêm yêu cuộc sống...
ÔNG CHỬ KẸ
Lê Chiêu Chúc
Chăn trâu cắt cỏ một thời
Lưng trần trốoc nắng đội trời quanh năm
Chăn xa đồong Rú, đồong Ran
Khe Liêu, Hói đá, dốc Oằn, chiếng Mây
Chi bằng thử quả liều này
Bờ xôi ruộng mật ai bày cho ai
Cánh đồng thẳng cánh có bay
Ông chử kẹ cũng chẳng hay biết gì
Trâu ơi! gặm cỏ non đi
Mày thì ngon mẹng, tau thì được vui
Không ngờ trời khiến đất xui
Ông Kẹ xuất hiện roi bay vù vù
Mặt mày xây xẩm âm u
Hồn bay phách lạc đánh đu mấy vòng
Một lúc sau mới hoàn hồn
Cháu lạy ông Kẹ đây lần đầu tiên
Ông chưởi! tổ cha mi lên
Đồong ni đã cấm mi quên rồi à
Dạ cháu biết lỗi rồi mà
Bửa ni cháu khớn đến già ông ơi
Tha cho cháu lần ni thôi
Hợp tác mà biết đứng ngồi nọ yên
Quắc mắt ông bảo đứng im
Giật mình sợ quá thót tim ra ngoài
Lần ni mi biết nhận sai
Lần sau bắt được chớ nài nghe chưa
Dạ, dạ...dạ, cháu xin chừa..!!
CUỐI THU
Nguyễn Hữu Đức
Thoáng buồn man mác nỗi nhớ nhung
Mưa phùn lất phất bờ môi lạnh
Thuyền em chao nhẹ nước lao xao
Lòng gửi trao lòng vẫn thấy lạnh.
Chiều hoàng hôn xuống làn sương rơi
Cuối thu gió bấc thổi qua đây
Ai hiểu được gì trong heo may
Cho tình em cứ lúc vơi ..đầy./.