ĐÔI LỜI NÓI HỘ ĐƯỜNG QUAN
Lê Hoàng Vĩnh
Đường quan, đường bạn, đường làng
Hai mươi lối xóm thẳng hàng quê tôi
Di tích lịch sử Thành Lồi
Đình Cao Lao Hạ một thời sử vinh
Nơi bỏ phiếu của Việt minh
Bầu người tài giỏi quên mình vì dân
Giờ đây đất nước phồn vinh
Quê hương đối mới, quê mình sang trang
Đường làng, đường bạn tiền dân
Hai mươi lối xóm hoàn thành bê tông
Đường quan liên xã cha chung
Quan dân hời hợt không cùng thi công
Khổ nhiều lắm bạn nhà nông
Trời mưa nước ngập, nắng hong bụi đầy
Ngày dài, tháng lại dài theo
Dự án nhỏ giọt định treo bao giờ?
THAN THỞ VỚI ĐƯỜNG QUAN HẠ TRẠCH
Đặng Văn Quang
Đường Bạn mới hỏi đường Quan
Sao mày nát bét bê tha rứa mày?
Đường Quan trả lời thế này
Tau đẻ thiếu tháng vốn vay nhỏ dầu
Tháng vài ba bữa lâu lâu
Ném cho vài triệu về mau mà làm.
Thế thì đừng gọi đàng Quan
Như tau đàng Bạn còn sang hơn nhiều
Chỉ thương dân xóm tiêu điều
Nắng thì hít bụi, mưa chiều ngập hông.
Hỡi ôi dự án câu dầm
Thương dân kẻ Hạ thâm trầm đường ơi!
RẦU LÒNG
Lê Quang Quý
Mong “Quan “chớ vội rầu lòng
Em đâu có muốn “dài dòng” vậy đâu?
Vốn trên qua lắm nhịp cầu
Giải ngân nhỏ giọt bên thầu đối meo
Trời thì nắng lắm mưa nhiều
Bụi thì theo gió, nước đeo dính bùn
Các Quan giày áo cổ cồn
Trách em làm bẩn tiếng đồn lan xa
Ai người xăng xái giúp ta?
Kêu trời trời thấu mới là đáng Quan
Mai iêm láng nhựa mấy làn
Xe to xe bé về làng êm ru
ÔNG ĐI…ĐỂ LẠI CON ĐƯỜNG
Nguyễn Thu
Con đường liên xã quê tôi
Ô tô qua lại trượt ngang, lún dài
Đâu chỉ chỗ một, chỗ hai
Xe qua người lại …ngán hoài …hỡi ôi…!
Ổ gà, ổ lợn, ổ voi
Hố to, vũng nhỏ …khi trời đổ mưa
Hỏi trên …trên bảo từ từ
Kêu Ông…Ông cứ ậm ừ…khất quanh (ông thầu)
Nghĩ mình phận thấp mỏng manh
Có kêu…chăng cũng…
Chỉ thành khói sương…!
Ông đi để lại con đường
Với bao hiểm hoạ, tai ương …chực chờ…!