Xin ông đi qua, xin bà đi lại
Rũ lòng thương cho tôi được ít đồng !
Tiếng đàn thê lương, tiếng hát xé lòng
Của cha con người hát xẫm
Sống Lắt lay cù bất cù bơ...
***
Tôi người làm thơ
Chắt từ trái tim
Dòng thơ rỉ máu
Viết về họ: Người ăn mày trần thế
Trẻ lang thang
Không biết về đâu?
Tôi viết về đất nước mạnh giàu
Hằn vết đau bao người thân ngã xuống
Những tượng đài nghi ngút khói hương
Khăn tang trắng trên đầu
Trăm ngàn người vợ
Trăm ngàn chị em
Thuở Trường Sơn
Bây giờ dang dở
Thương Mẹ già
Dâng hiến các con
Để giữ từng tấc đất ông cha
Một thời đánh giặc...
***
Tôi lắng nghe
Trong lòng đất
Nghẹn ngào tiếng nấc.
Thương đất nước
Lại âm thầm cuộc chiến
Những kẻ làm giàu
Trên mọi nỗi đau
Hậu chiến bây giờ
Vàng thau lẫn lộn
Họ rút ruột công trình
Bán mua Thật giả
Họ lấy cớ chiến tranh
Ai cũng được đền bù?
Ai cũng Thương Binh ?
Ai cũng Da cam ?
Ai cũng người ra trận ?
Mua chút vinh danh
Để có lợi quyền...
Phục tùng số đông
Số đông thích giả
Người thật nghèo tiền
Không làm người man trá
Là kẻ hâm không biết thức thời.???..
***
Tôi người làm thơ
Kẻ ăn mày hiện đại
Thầy xin em
Bây giờ là người lãnh đạo
Giám đốc công ty
Thủ trưởng đầu ngành
Thầy không thành danh
Chỉ xin em cho thơ thầy được sống
Với những tâm tình
Trăn trở được thăng hoa
Gửi cho đời
Le lói ánh sao xa...
5/8/2013