Logo Footer
Lorem Ipsum
Website title
Cao Lao, Hạ Trạch quê mình. Bốn bề phong cảnh hữu tình nước non. Cao Lao tiền thế đặt tên. Cao trông vời vợi, Lao bền không xiêu

Làng Hạ của tôi

Thơ của anh Phan Văn Hà, người Cao Lao Hạ, hiện nghỉ hưu ở Đồng Hới

Tác giả Phan Văn Hà (Ảnh facebook cá nhân)

Về đây bên bến sông quê.

Ta về đây dưới mái đình thuở trước.

Dấu tích xưa lưu giũ mạnh đất này.

Sông quê ơi! Sao mà yêu đến vậy.

Vẫn trong xanh soi bóng chín nhịp cầu

Con nước ơi! Chảy xuôi về biển.

Cho ta gửi hạt phù sa tới hải đảo Tổ quốc ta.

Vực Sanh ơi! Nước trong lành.

Ngàn thông reo cửa Chùa, Ba Trại.

Giếng Mây ơi! Mát dạ ngày hè.

Em cùng anh qua mái Chùa, mái Bụt.

Ăn trái dâu rừng thanh thanh mát bờ môi.

Lên giốc Oằn ta thả hồn trong gió.

Ngắm đồng Cánh Diều, hòn Đá Bạc mây bay.

Rì rào khe Trù, khe Ngang, khe Mọ.

Khúc nhạc núi rừng giao hưởng cùng cỏ cây.

Về đây em lên đồi hoa sim tím.

Đón hè về nhớ tuổi học trò xưa.

Nghiêng nghiêng vành nón cánh cò.

Xuân đã về xanh xanh đồng lúa.

Vườn cà ai tim tím nụ tầm xuân.

Dàn mướp điểm hoa vàng trong nắng.

Cánh bướm dập dìu trên con đường nhỏ.

Gió khẽ đưa thoang thoảng hương đồng…!

Tác giả: Phan Văn Hà

0 / 5 (0Bình chọn)
Bình luận
Gửi bình luận
Bình luận

    Video mới nhất

    Hồ Vực Sanh

    Hình ảnh mới nhất

    Hình ảnh quê hương xuân 2024

    Thống kê truy cập

    Hôm nay: 4142

    Trong tuần: 22897

    Trong tháng: 72716

    Tổng số: 209911

    Đang online: 95