Lời anh Nguyễn Hữu Đức: Mùa Xuân là mùa của cây trái đơm bông, đâm chồi nạy lộc, Chim muông tìm bạn, con người ta cũng không ngoại lệ, Cứ mỗi độ xuân về lại rối rít gọi bạn muôn phương, lời hẹn hò lúc giã biệt để tọa đi khắp nẻo tìm kế sinh nhai: năm hết, tết đến, xuân về lại thắc thỏm chờ mong ngày trở lại…
Nhưng cũng có nhiều lời hẹn lúc chia tay rồi không thực hiện được, chưa hặn là bội ước…..có lẽ một nơi nào đó bạn của mình nhớ lắm, mong lắm. Nhưng rồi đành ngậm ngùi LỖI HẸN./.
Dù bè bạn không về lại được bên nhau nhưng mùa xuân vẫn cứ đến:
“Có gì đâu mà khó với chữ yêu
Xa xôi cách trợ viết thơ tỏ lòng”.
Chân thành cám ơn các anh, chị và các bạn, Nguyễn Hữu Đức xin chia sẻ những bài thơ xuân của các bạn trên facebook đến cộng đồng Caolaoha.com trong dịp đầu xuân./.
ĐẮM SAY...
Lưu Trọng Bình
Em ơi,Người đã cho anh,
Men tình say lắm, trời xanh nắng vàng,
Để anh cứ mãi mơ màng,
Ước thành mây gió nhẹ nhàng quanh em!...
Em ơi năm tháng ngày đêm,
Lửa tình hừng hực, lãng quên đất trời!..
Tình ơi, xin giữ muôn đời,
Xin đừng tan vỡ, đứt rời cách xa !?.../.
YÊU EM
Lê Trung Tương
Anh ngỏ lời yêu em
Vào một ngày nắng hạ
Phượng sân trường thay lá
Tiếng ve mừng hát ca
Có những lúc phong ba
Thiên hạ cười chê quá
Cho anh người xa lạ
Không hợp thời nước non
Lòng chung thuỷ sắt son
Anh không hề thay đổi
Vẫn yêu em sớm tối
Vẫn ôm em vào lòng
Dù nắng hạ chói chang
Dù mùa đông lạnh giá
Anh và em vất vả
Viết lên dòng thời gian
Anh yêu em mãi mãi
Bỏi vì em là Phây
Bỏi vì em là Búc
Anh yêu em suốt đời.
THỀ
Lưu Bá Minh
Trời có mưa dầm dề
Phây có dài lê thê
Thì Tương tôi vẫn đợi
Phây no căng hẳng về.
Từ khi anh có em
Chả lúc nào buồn cả
Cây đến mùa thay lá
Duy có em quanh năm
Ngày viếng thăm "xứ lạ".
Đêm chúng mình ca hát
Khuya hai ta dảo nhạc
Êm đềm không ghềnh thác
Đêm của mình em yêu./.
MƠ MÀNG
Nguyễn Thu
Đêm tràn sang ngõ đam mê
Câu thơ ai cháy mà khê khét lòng
Ta thèm nước mắt đàn ông
Thấm từ ngạo nghễ qua phong trần đời
Để làm gì nhỉ? Để rồi
Nâng niu từng cánh hoa rơi muộn màng
Không từng dan díu đò sang
Không từng xé mảnh trăng ngoan thuở nào!
THIẾU TỰ TIN
Nguyễn Thu
Hỏi chăng một chút trớ trêu
Gió, trăng cũng chỉ dệt thêu mây trời
Cớ sao lại thấy chơi vơi
Để rồi chỉ thấy đôi lời thị phi
Cuộc đời chỉ một xuân thì
Hơn thua chi phải sân si nhọc lòng
Sáng chăng trăng náu mùa đông
Ngọt môi năng ráp, mưa lòng chơi vơi
Buốt giá chi một nụ cười
Vui chăng để giử một người tri âm
Trách chi sóng gió xô ngầm
Mỉm cười thanh thản chữ tâm với đời
Ở đời đâu chỉ cuộc chơi
Buồn vui chỉ để kiếp này tri ân./.
TÌNH KHÔNG TUỔI
Lưu Bá Minh
Tình yêu khi tuổi bóng tà
Không vì đắm sắc ngằm hoa giải sầu
Tình yêu là thứ bền lâu
Lắng trong khúc hát tìm lâu thấy mình
Cuộc đời lúc nhục lúc vinh
Lúc say bóng nguyệt lúc tình đổi trao
Trời xanh ngan ngát vì Sao
Vũ trụ còn có đổi trao thiên hà
Huống hồ chỉ chút tình ta
Mà lo đong đếm mà lo mặn nồng
Xuân đi ắt lại sầu đông
Càng lắc càng tỉnh càng đong càng đầy
Tình đời chỉ bấy nhiêu thôi
Sáng trăng cũng chỉ làm vơi ngọn đèn./.
THỎA MÃN
Nguyễn Thu
Thế rồi sao cũng đổi ngôi
Đêm trinh nguyệt lạnh, sóng sôi đáy hồ
Cài khuy kẻo lạnh câu thơ
Mượn đèn che gió, trăng vờ ngủ say
Ru chiều rụng lá quắt quay
Ru em dụi mắt lên tay của mình
Một lần chạm cuống mắt tình
Trăm năm nhựa dính vào tim nhau rồi!
NỖI NHỚ MÙA XUÂN
Nguyễn Hữu Đức
Cứ từng chút em rắc vào nỗi nhớ
Những ngày xưa luôn dằn vặt trong anh
Ở bên nhau tình cảm thấy mong manh
Khi xa rồi nỗi nhớ vô bờ bến.
Xuân vừa đến bên cửa sổ chiều hôm
Khe khẽ gọi xuân yêu thương nhiều lắm
Thương vội chi khi xuân vừa cập bến
Xuân với tình ai há nỡ chia phôi.
NGHINH XUÂN TỰ LÒNG
Đặng Văn Quang
Ai bảo xuân về để em nghinh
Hương em, xin ngát một chữ tình
Xuân đến muôn loài đều khoe cả
Cớ gì em đây lại làm thinh.
Nghinh xuân em nghinh cả đất trời
Nghinh giọt thời gian lặng lẽ trôi
Nghinh phút giao thừa trời đất lặng
Nghinh nụ hôn nồng thắm lả lơi.
Mỗi độ xuân về em lại nghinh
Nắng mưa sương gió em chung tình
Chắt lọc tinh hoa đời, vũ trụ
Người đời thân gọi em: “Nghinh xuân”.
NẮNG XUÂN
Nguyễn Thu
Nắng xuân rung nhẹ hoa xuân
Bừng lên sắc tết quây quần đoàn viên
Gió xuân nghiêng nụ nét duyên
Làm hồng đôi má truân chuyên một đời
Chúc nhà vui tết dạo chơi
Hạnh phúc vui vẻ cho đời thêm hoa
Chúc xuân trọn vẹn phúc nhà
Đôi hình hoa tết mọi nhà vui xuân !!!
TÌNH XUÂN
Phan Xuân Trọng
Xuân về rồi.. ta biết nói điều chi..?
Những chồi non đã thầm thì trong gió
Nhựa sống trào dâng nhành cây, ngọn cỏ...
Cùng đất trời, vạn vật lại sinh sôi...
Xuân đã về cho nụ thắm trên môi...
Bé tung tăng nô đùa trong nắng sớm
Hồ lại xanh, trong lăn tăn sóng gợn
Em chèo thuyền hái vội lộc trời ban...
Xuân lại về cho trời, đất hòa tan...
Biển lại xôn xao, ầm ào trong nắng
Cho lòng người.., chút quên đi khoảng lặng
Cùng đất trời say đắm đón xuân sang...
Anh lại cùng em qua bến đò ngang
Như ngày xưa.. thỏa tháng, ngày chờ đợi
Xuân đã về và tương lai đang tới...
Ôi mùa xuân, mùa của tình yêu...
ĐÓN TRĂNG
Nguyễn Hữu Đức
Nếu anh là chú cuội
Em sẽ nguyện suốt đời
Chờ anh mãi không thôi
Dù trăng tỏ hay khuất.
Nếu được chờ chú Cuội
Lòng em bớt cô đơn
Những lúc trăng đầy vơi
Em vẫn ngồi em đợi.
Mình em đợi chú Cuội
Không kể tháng kể ngày
Dù có đêm trăng khuyết
Em vẫn tin rồi gặp.
Chú Cuội rồi sẽ về
Những đêm hè hóng mát
Em sẽ ngồi em hát
Chú Cuội gốc cây đa.
XUÂN VỀ CHỢT NHỚ CUỘC TÌNH PHAI
Đỗ Hoa Phượng
Đã đến đây rồi hả gió xuân
Mơn man nhắc nhớ một cuộc tình
Tưởng đã bay rồi theo mây gió
Bao ngày ta nén lòng lặng thinh.
Xuân dát hương hoa phủ đất trời
Hỏi lòng ai đó có chơi vơi?
Vẫn hồn xuân đó, mùa yêu cũ
Tay nắm tay thề ngọt lịm môi.
Anh bước đi rồi xuân rụng rơi
Để em cô lẻ cuối chân trời
Bẽ bàng gió thẹn thôi đùa giỡn
Im vắng mặt hồ soi bóng soi.
Xuân lại về đây hỏi có mang
Tình ta ngày ấy, dẫu lỡ làng?
Xin gửi lại ta câu thề cũ
Chôn chặt cõi lòng kiếp đa mang.
SAO NỠ
Lê Quang Quý
Trăng quyện sương khuya tím mộng mơ
Gieo vào cõi mộng tỏ khi mờ
Cảnh Tiên ngỡ đã tình như mộng
Liễu diễm ngờ đâu ái hững hờ
Sóng gợn lăn tăn vương nỗi nhớ
Gió lùa cánh mỏng níu tương tơ
Lời xưa còn đó, đời sao nỡ
Để bóng hình ai mãi đợi chờ./.
NGUYỆN LÀ TIA NẮNG
Nguyễn Hữu Đức
Nếu được là tia nắng
Tôi nguyện cả cuộc đời
Làm vạt nắng vàng tươi
Gửi ra em ngoài đó.
Ở phương bắc mùa này
Chắc là trời lạnh lắm
Nguyện được làm tia nắng
Từ phương nam gửi về.
Sưởi ấm mọi làng quê
Có em tôi trong đó
Ước được làm ngọn gió
Mang nắng ấm miền nam.
Nhẹ nhàng thổi mơn man
Những đêm đông lạnh giá
Một minh em mong đợi
Nắng ấm từ phương nam.
HỜN
Đỗ Hoa Phượng
Ngày anh đi nắng cũng cứ vàng
Lúa đồng cửa cũng xanh thì con gái
Mái tóc này soi gương em chải
Một chút điệu đà cho nhẹ bước người đi
Nhưng lúa kia cũng chỉ có một thì
Đời con gái cũng một thời trăng tỏ
Tín hiệu tình cứ râm ran đầu ngõ
Bóng người xưa cứ biền biệt nơi mô
Cánh thư bay lạc lối sông hồ
Mẹ cha già ước đời con ấm chỗ
Cam chịu âm thầm biết bao đau khổ
Rồi... mong ngóng đợi chờ gửi lối xóm đường thôn
Nước mắt rơi lòng dạ bồn chồn
Em cất bước theo chồng về xứ lạ
Vẫn biết đường tình trần gian muôn ngả
Nhưng mối tình đầu em gói kỹ cất sâu
Thế gian ơi nếu có kiếp sau
Em xin cùng anh đón nắng vàng ngày ấy.
MƠ NỒNG...
Phan Xuân Trọng
Cho xin một giấc mơ nồng...
Thảnh thơi dạo bước "vườn hồng" cùng em...
Nhạc mầu ta thử vào xem
Cùng nhau say đắm ánh đèn phiêu diêu...
Cuộc đời nào có bao nhiêu...
Làm chi chẳng hưởng một chiều "nắng thu"...
Không chơi lại bảo rằng.. "ngu"
Thôi thì tớ cứ lu bù một phen...
Lo gì, trước lạ sau quen...
Cho đời hưởng chút.. bỏ bèn gì đâu
Thân lươn.. ai quản lấm đầu
Chỉ là một chút giải sầu đó thôi...