Tác giả Lê Chiêu Cường (Ảnh bìa của tập thơ Tiếng lòng của tác giả)
NHỚ MẸ
Khi Mẹ còn tại thế
Con quá khờ dại
Lúc con 19 tuổi
Mẹ về bên suối ngàn thông (!).
Mẹ ra đi năm mươi tư mùa đông
Con ở lại 19 ngàn, 4 trăm, 40 đêm trường giá lạnh
Mười chín ngàn, bốn trăm, bốn mươi ngày, con bước đi giữa đời hụt hẩng!
Tóc điểm sương mà ước muốn chưa thành!
Con đã hoàn thiện chữ TRUNG
Mà chữ HIẾU khiến lòng con trăn trở.
NHỚ Mẹ xưa từ nết đi tính ở,
Từ âm dung (*) lời răn dạy dịu dàng...
Vì đời mà Mẹ đa mang
Vì người nghèo khó mà Mẹ cưu mang
Thương người hơn cả thương thân
Mẹ thương con thiên hạ như chính con của mình...
Ôi! Một kiếp phù sinh Mẹ tạo tần vất vả
Nhớ Cha xưa cần cù chịu khó
Nhớ Mẹ xưa chịu khó kiểm cần
Cũng vì con học hành
Cũng vì chúng con còn thơ ấu
Cha lam lũ ngoài đồng
Mẹ gom từng lon gạo, nuôi con ăn học.
Những mong bằng người bằng bạn ;
Những ước chúng con nên nghiệp thành danh.
Nước nậy Mẹ vượt núi băng rừng
mang cá tôm lên Nguồn
đổi về gạo thơm, khoai sắn...
Nước cạn Mẹ xuống đồng gặt thuê cấy mướn...
Nghĩa Cưu mang 10 ngày 9 tháng
Biển cả mô so được cho bằng?
Chốn ướt Mẹ nằm, chỗ ráo nhường con
Công dưỡng dục non ngàn nào mà tương sánh?
Đêm 5 canh lao lung, con gác tay lên trán
Ngày 6 khắc bồn chồn, con ngồi đứng không an.
Khi Mẹ còn con không báo được ân
Từ lúc Mẹ từ trần con chưa làm tròn bổn sự.
54 mùa đông đi qua con chưa làm tròn bổn sự!
Cuộc mưu sinh tha hương dặm ngàn cây số
để Vong Linh hương khói lạnh lùng!
Để Mồ Mả Tổ tiên đông đến, xuân sang cỏ xanh rồi lại úa vàng mà ít khi con lui về thăm viếng!
Thời gian trôi qua như thoi đưa én liệng.
Mái đầu con đã chuyển màu sương
Nghĩa Mẹ như nước đại dương,biết đến kiếp mô con đền đáp trả!
Bóng chiều đã ngả (!)
Bùi ngùi con đốt nén Tâm hương .
Vọng về nơi cắt rốn - Chốn cội nguồn
Cúi lạy MẬU TỪ anh linh xá quá!
Buôn Ma Thuột, ngày 6 tháng 11 năm 2025
---------
:(*) âm (lời nói), dung (dung mạo chỉ hình dáng, nét đẹp)




