Nỗi nhớ quê hương, nỗi nhớ nhà
Nhớ cha, nhớ mẹ, nhớ người thân
Quê hương tôi nằm bên dòng sông Gianh.
Con sông nhỏ hiền hòa
chạy quanh năm.
Mái tranh nghèo thửa quá khứ không còn
con đường làng
làm lòng tôi nhung nhớ bóng mẹ hiền thấp thoáng dưới vườn bầu
Cha mẹ già tần tảo sớm hôm
nuôi đàn con thơ dại khổ cực lòng.
Bây giờ cha mẹ đã đi xa,
cho lòng quằn quại khi chiều xuống.
Ở xứ người con không thể nào quên
bao nổi nhớ không biết tỏ cùng ai
thấy tình quê hương mới khao khát dạt dào.
Quê hương tôi thửa ấy biết khổ là bao
ăn rau muống, rau khoai
với quả cà đậm bạc qua ngày.
Về đến quê tôi nhung nhớ phôi pha
bởi chút buồn làm lòng tôi nhớ mãi
ôi quê hương tha thiết biết chừng nào
lũy tre làng xanh biết bao nhiêu
con sông giang, nơi tôi thường ra kẽ hàu bắt cá.
mùa đông về con cá lặng sửi tăm.
cứ lặng mãi.
Tôi âm thầm không nói
nhìn quê hương nay thay dổi quá chừng.
với dáng người không mộc mạc như xưa.
nhìn xa xa đồng ruộng khuất trong mưa
ngọn đồi kia rừng thông mộc um sùm
cánh đồng lúa mườn mượn một màu xanh
của những ngày theo vòng xoay tạo hóa
ký ức xưa
làm lòng tôi nhớ mãi
bưởi thoáng chốc ngày tháng về thăm quê