Con nghe mẹ kể chuyện xưa
Quê hương của mẹ bên bờ sông Gianh
Bình yên bên lũy tre xanh
Linh Giang soi bóng uốn quanh xóm làng
Bến sông rộn chuyến đò ngang
Mùa chiêm chín mọng, nắng vàng đồng quê
Đoàn người gánh nước trên đê
Chợ phiên họp sớm có về kịp không
Nơi đây máu chảy thành sông
Mấy trăm năm trước mà lòng đớn đau
Linh Giang nuốt hận ôm sầu
Chứng nhân lịch sử khắc sâu muôn đời
Hạ Trạch quê mẹ tôi ơi
Chiến tranh tàn phá một thời gian nan
Bây giờ hết cảnh đò ngang
Cao Thành còn đó, Đình làng còn đây
Vui say câu hát dựng xây
Làng quê phát triển đổi thay từng ngày
Đồi thông gió lộng mưa bay
Vực Sanh dâng nước cho mây phun rồng
Ruộng đồng lúa trĩu nặng bông
Dưới đầm cá lội, sen nồng ngát hương
Vui say tiếng trẻ đến trường
Hồng tươi mái ngói bên đường thênh thang
Nhớ sao những chuyến đò ngang
Nhớ chiều gánh nước, nhớ làng nhớ sông
Quê mẹ biết mấy nhớ mong
Tháng năm xa cách mà lòng vấn vương./.