Lời anh Nguyễn Hữu Đức: Thế là tết đã qua, mùa Xuân cũng dần vơi theo thời gian. Những cảm xúc thật trong tháng 3 không biết thổ lỗ cùng ai bèn họa nên những vần thơ khi mùa hoa bưởi, hoa chanh và muôn loài hoa cũng dần rơi theo quy luật của tự nhiên, để lại bao hoài niệm và những tâm tư cảm xúc của mỗi người trên trang mạng xã hội mà Nguyễn Hữu Đức cảm thấy an yên đầy những niềm vui, nhiều điều yêu mến trong tháng 3 này. Xin góp lại để giờ đây cùng bạn bè gần – xa; anh em bằng hữu cùng sẻ chia những cảm xúc thật tự đáy lòng mình./.
… “Tháng ba mùa con Ong đi lấy mật
Mùa em đi phát rẫy làm nương”..
MỘNG MƠ
Lê Quang Quý
Tháng ba gom chạm miệng bồ
Hong khô sợi nhớ, cạn bờ môi yêu
Trời đà ngã bóng về chiều
Đi gom mây trắng kết diều thả chơi
Tìm về tháng ba...xưa ơi!
MƠ ƠI TUỔI HỒNG
Đặng Văn Quang
Đâu rồi hương bưởi hương chanh
Đâu rồi cái thuở quẩn quanh góc vườn
Phảng phất trong gió lời buồn
Tuổi thơ theo cánh chuồn chuồn bay xa.
Em giờ thiếu nữ ngọc ngà
Có ngồi nhặt ánh trăng tà bến sông
Mơ về năm tháng tuổi hồng
Níu thời gian lại cho lòng ngây ngô./.
NỒNG NÀN HƯƠNG BƯỞI THÁNG BA
Nguyễn Hữu Đức
Tháng ba hương bưởi nồng nàn
Trên cành nở muộn điểm vài bông mai
Tháng giêng cũng sắp cạn rồi
Một màu xanh thẳm tiết trời xuân phân.
Hình như đã nửa chừng xuân
Con chim sáo hót trên cành líu lô
Núi nghiêng soi bóng mặt hồ
Non xanh - nước biếc hửu tình giao thoa.
Nồng nàn hương bưởi tháng ba
Quyển vào trong gió vương xa dặm đường
Người thương đưa tiễn người thương
Người đi hương bưởi vấn vương nồng nàn./
GHEN NẮNG THÁNG BA
Nguyễn Hữu Đức
Em về gom nắng tháng ba
Gói làm kỉ niệm xuân qua mất rồi
Bờ môi khao khát bờ môi
Của ai trộm lén hôn tôi hôm nào.
Cuối xuân làn gió thì thào
Gió ơi đừng có hôn vào má em
Để em còn phải làm duyên
Đợi chàng lữ khách ghé thềm đón em./.
NẮNG THÁNG BA
Nguyễn Hữu Đức
Tháng ba màu nắng vàng tươi
Đôi vầng mây trắng ngang trời nhởn nhơ
Trông trời nỗi nhớ vu vơ
Xuân phân một nửa giấc mơ qua rồi.
Tháng ba lòng thấy bồi hồi
Xuân qua, Hạ đến đây rồi ngay thôi
Phượng hồng sớm nở đỏ tươi
Râm ran điệu nhạc sân chơi - ve sầu.
Tháng ba hoa Phượng còn lâu
Chừng vài tháng nữa mưa ngâu sẽ về
Phượng đơm hoa đỏ phượng khoe
Học trò ríu rít mùa hè phượng ơi./.
LÁ VÀNG ƠI
Nguyễn Công Tranh
Những chiếc lá vàng rơi chẳng theo mùa
Chúng rụng xuống khi xuân vừa đến trễ
Chỉ là để cho mầm xanh tươi trẻ
Được sinh ra làm mát mẻ cho đời.
Thương làm sao những chiếc lá kia ơi
Khi nhựa sống không còn vươn tới nữa
Thì ra đi để mau dành phần sữa
Cho những chiếc lá non khe khẽ cựa mình
Khi phần đời là cuộc sống hồi sinh
Chẳng tiếc nữa hãy ẩn vào dĩ vãng
Để cho tương lai kế thừa toả sáng
Cùng mặt trời trải ánh nắng lung linh
Những chiếc lá của một thuở trung trinh
Vẫn in đậm trong trái tim nỗi nhớ
Đã từng sống và hoà cùng nhịp thở
Đến hôm nay, rớt xuống, trọn chữ tình./.
CÂU HÒ XỨ LỆ
(Hò khoan Lệ Thuỷ, Quảng Bình)
Phan Xuân Trọng
…“Thiếp đố chàng.. có loại dầu gì ko thắp
.. có thứ bạc gì ko đổi, ko tiêu?”..
Câu hò khoan nghe trầm bổng, phiêu diêu
Mộc mạc, đời thường mà yêu thương đến lạ
Chẳng có gì mà sao như tất cả
Một câu hò cũng thấm đẫm hồn quê.
Nghe một lần anh vẫn thấy đê mê
Xứ Lệ ơi, lòng ta yêu biết mấy
Kiến Giang xanh sao mộng mơ đến vậy
Đêm trăng lên câu hò đối ân tình.
Mái chèo khua cho sóng nước lung linh
Thuyền dập dềnh cho tình ta gần lại
Anh hiểu rồi để yêu thương mãi mãi
Chớ để lòng đau “bạc nghĩa, bạc tình.
Sống chan hoà cùng bè bạn phân minh
Tình đẹp thêm qua dãi dầu mưa, nắng
Đất bạc mầu mà tình người sâu, nặng
Qua đau thương càng gắn kết tình người.
Những câu hò đưa về tuổi đôi mươi
Ai đi qua xin dừng chân Xứ Lệ./.
MƯA
Phan Xuân Trọng
Trời trở mưa như những ngày đông cuối
Mưa lâm thâm, gió lạnh thổi từng cơn
Lá ướt xanh như có ai sơn
Phố âm vang tiếng học trò í ới.
Trời âm u.. chẳng xanh cao vời vợi
Én chẳng lượn bay như những ngày qua
Ong, bướm ngại ngần chẳng đến cùng hoa
Chú chim sâu co ro trong chòm lá.
Tiếng còi tàu nghe âm vang hối hả
Tết qua rồi ai vội vã vào, ra
Những cuộc chia tay lưu luyến sân ga
Những giọt nước mắt lăn tròn trên má
Xuân đang về, mưa cũng yêu đến lạ
Ướt mái tóc thề, vẫn ấm nóng những bàn tay
Gió mùa về thoảng đưa mùi hương bưởi mê say
Cho lòng người dạt dào cùng xuân mới./.
LỜI TỎ TÌNH THÁNG BA
Nguyễn Thu
Tháng ba ơi...! Hãy cho ta nhắn hỏi
Sao thơ tình hay viết vào tháng ba
Có phải không áo cưới màu hoa cà
Hoa xoan tím nơi ấy đâu nào có.
Tháng ba ơi hãy cho ta hỏi nhỏ
Phượng tím buồn Quê Mạ gió thênh thang
Viết thơ yêu ta gửi đến cho chàng
Gửi màu tím áo nàng đang chờ đợi.
Tháng ba về có đôi khi giận dỗi
Người yêu nhau tội lắm bởi xa nhau
Vì những đêm nhớ chàng suốt canh thâu
Để hôm sau lại vùi đầu vào ngủ.
Viết thơ lòng thật nhiều mà chưa đủ
Nỗi nhớ thương cứ trú ngụ trong em
Nên tháng ba thao thức mãi cũng quen
Bắt đền anh vì mi hoen lệ ứa./.
LẠC MIỀN THƠ ANH
Nguyễn Thu
Tháng ba...
màu nắng vàng tươi
Tháng ba...
duyên dáng nụ cười trong anh
Tháng ba...
thương nhớ ngọt lành
Từ trong quả thị hoá thành nàng tiên
Mang theo cả nét thục huyền
Em là...
Cổ tích...
Lạc miền thơ anh...!
LỜI HẸN THÁNG BA
Nguyễn Thu
Anh về nhặt nắng tháng ba
Gom nhiều sợi nhớ làm quà tặng em
Bờ môi bỏng cháy khát thèm
Hôn lên mắt ngọc ướt nhem lệ nhoà.
Vin cành bông bưởi kết hoa
Cài lên mái tóc che nhoà khoé mi
Tiếng yêu nhỏ nhẹ thầm thì
Lời thề giữ mãi nguyễn ghi trong lòng.
Gửi vào nửa mảnh trăng cong
Ước mơ nhỏ bé trong vòng tay đan
Nơi xa nỗi nhớ ngập tràn
Ngày xuân hội ngộ chứa chan tình nồng.
Bướm vàng ríu rít đằng đông
Tung tăng lượn giữa hai vồng cải xanh
Quê hương kết nối duyên lành
Tơ hồng thêu dệt bức tranh hữu tình./.
HOA GẠO THÁNG BA
Nguyễn Thu
Chạm ngõ tháng ba hoa gạo thắp đèn
Đỏ rực góc trời chao nghiêng cánh én
Ký ức về xốn xang như hò hẹn
Để ngập lòng hoa gạo trải ven sông.
Có ai về lạc bước giữa chiều đông
Năm cánh gạo xoay tròn nơi mộng ảo
Mưa phùn bay gió lạnh lùa ướt áo
Cây gạo già năm tháng chẳng hư hao.
Cho em về miền nhớ cũ ngọt ngào
Cài lên tóc em nhành hoa gạo đỏ
Chợt xuân đến rộn ràng tan trong gió
Thắp lửa tình nhuốm đỏ cành gạo xưa.
Lạc hồn vào phiêu lãng dưới miền mưa
Nụ hôn nào ngọt ngào sau khung cửa
Hoa gạo nở như tình yêu cháy lửa
Bông gạo tàn rồi ta vẫn chưa quên.
Tháng ba về những nỗi nhớ không tên
Hoa gạo thắm gieo màu lên ngược nắng
Ru hồn ta say trong chiều gió lặng
Hoa gạo rụng rồi sao chẳng gọi ta.
Tự hỏi lòng có quên được tháng ba
Hoa gạo trổ bông ruộng đồng giáp hạt
Dưới gốc gạo xưa mỗi chiều nắng nhạt
Bông gạo gieo mình phiêu bạt trên sông.
Đành gom lại cái rét muộn cuối đông
Kéo về mình sợi nắng hồng hôm ấy
Để năm sau tháng ba về run rẩy
Cứ dặn lòng hoa gạo mấy mùa rơi./.
THÁNG BA VỀ
Lê Mai
Xuân sắp hết phải không
Hương hoa bưởi cứ nồng nàn yêu thế
Hoa súng nhà cũng đê mê không tệ
Gió nhẹ đùa... Đào ngủ mế nhìn sương.
Thang ba về, Xuân lặng lẽ vấn vương
Xoan tô điểm còn khiêm nhường bẻn lẻn
Trên phố thị xoài phủ màu hoa kín
Mưa ngỡ ngàng nắng tủm tỉm bướm ong.
Nghe thời gian trở gót thật dịu dàng
Bao kỷ niệm cư mơ màng chìm nổi
Xuân phiêu lãng một trời hoa bối rối
Tiếng chim gù nghe quá đội xa xôi.
Thang ba ơi bao cảm xúc bồi hồi
Làn sương nhẹ khói mờ giăng lối nhỏ
Tuổi thơ đó cứ trôi dần xa ngái
Người xa rôi xin nhớ mãi tháng ba.
HOA XOAN
Lê Mai
Thay lời muốn nói.
HƯƠNG thơm theo gió
ĐẦY ngõ mờ sương
NỒNG nàn lan tỏa khắp đường
ẤM êm miền nhớ tơ vương mãi nồng
THÁNG này xoan nở
BA mùa nhớ thương
HAI gom mộng ước bên đường
CHÙM hoa xoan tím ngát hương khiêm nhường
XOAN vừa nhú nụ
TÍM phủ muôn nơi
THAY lời muốn nói em ơi
QUÀ tuy mộc mạc khoảng trời yêu thương
TẶNG màu hoa tím
EM ghim vương nhà
HƯƠNG ĐẦY NỒNG ẤM THÁNG BA
HÁI CHÙM XOAN TÍM THAY QUÀ TẶNG EM.