Thương chùm hoa sim tím
Nhớ khóm hoa mua hồng
Và dòng suối xanh trong
Dưới chân đồi Đá Bạc!
Thuý Đạo những chiều xuân
Tím dâu ngàn lịm ngọt
Đồi thông lên khúc nhạc
Những trưa hè mênh mang
Tây Xây những thu vàng
Hương có đồi thơm ngát
Chim đa đa thánh thót
Khe Mỏ khua rộn ràng.
Hòn Giáp chiều hoàng hôn
Ráng mây hồng, mây tím
Chia tay nhau bịn rịn
Đỉnh xa mờ vào đêm
Sơn Cù đón trăng lên
Con phượng hoàng sải rộng
Dáng cánh ôm Châu Huyền
Dưới trời cao lồng lộng.
Cửu Khúc Long uốn lượn
Chảy qua những cánh đồng
Dệt thành bức tranh gấm
Cho đời bao mùa xanh.
Xanh xanh vực Cây Sanh
Xao sóng lòng nhè nhẹ
Soi bóng em, bóng anh
Những trưa hè mát mẻ.
Vực Sanh bao thế hệ
Tắm mát suối tuổi thơ
Là điểm hẹn điểm giờ
Nên duyên bao đôi lứa!
Bầu Mật và Bầu Cửa
Đồng Vườn và Đồng Xả
‘Trên là cơm, dưới cá”
Sóng lúa xao dập dềnh.
Lê Đệ núi chập chùng
Suối réo rắt uốn quanh
Xóm nhà dưới chân núi
Khói lam chiêù biếc xanh.
Quê ta bên sông Gianh
Con Rồng xanh phong thuỷ
Năm trăm năm lịch sử
Ra đời bao công khanh
Cho đời bao nữ tú
Bao dũng sỹ anh hùng
Địa linh một vùng đất
Ươm mầm cho thơ tôi!
Quê hương! Ơi quê hương!
Thành Cao Lao quá khứ
Bao buồn vui yêu thương
Vầng trăng soi tâm sự
Đêm nay sao khó ngủ
Thao thức suốt canh trường
Quê hương rồi người thương
Tâm hồn tôi man mác
Một mái đầu tóc mượt
Mùa xuân của non sông
Một cặp mắt sáng trong
Trời thu của phương Bắc.
Một nụ cười như ngọc
Đợi tặng người lập công
Một trái tim thắm hồng
Dạt dào tình chung thuỷ.
Trước sân giàn thiên lý
Khoác trăng thu sáng ngần
Em đứng đợi chờ anh
Đêm dài theo đất nước.
Em ơi bao thương nhớ.
Đêm ngủ giấc chẳng thành
Bóng em đến bên anh
Hậu phương bên tiền tuyến.
Thơ ơi! Hãy mang đến
Cho em ta, quê ta
Niềm nhớ thương vô bến
Người chiến binh xa nhà!
25 tháng năm 1971