Vĩ nhân giưa đời thường
Lưu Văn Quỳnh
Thế giới tôn vinh :
"Vĩ nhân,
huyền thoại.
Trội hơn cả Napoleon,
Sánh ngang tầm Alxandre Đại Đế.
Vượt trội hơn tất cả tướng lĩnh của ta"(1)
Họ biết đâu:
"Mấy chục năm xa nhà,
về thăm quê hương. Rẽ đám đông
đến chào trước người thợ cày, giúp việc:
Cụ có phải Choạc không?
Xin đừng gọi tôi là Ngài như thế,
Chúng ta là bạn đồng niên(2)
Họ biết đâu:
"Mỗi bận về quê Người rất thích:
Xem hội đua thuyền trên sông nước Kiến giang,
Cũng hò reo, cỗ vũ hỏi: Đò miềng thứ mấy?
Họ biết đâu:
Món quà quê Người thích:
Thứ gạo lúa mùa không cấy
Mọc tái sinh trên đồng đất quê nhà.
Thích ít tép khô phơi từ sông, rạch quê ta
Thích lọ dầu tràm, chưng cất từ giống cây trồng
trên đất đồi miền Tây Lệ thủy...(3)
Ôi! Giữa đời thường Vĩ nhân ...như thế.
Kính yêu Người lắm lắm Người ơi!
Chú thích:
1-Giáo sư Sử học Quân sử Mỹ Cecil Curcy
2,3-dẫn từ Báo TP Xuân Giáp ngọ-trang 5
Bến đậu vĩnh hằng
Nguyễn Xuân Hòa
(Tháng Giêng Giáp Ngọ)
Mười năm trước Bác về Quảng Đông
Thăm Cảng La- Vũng Chùa- Đảo Yến
Điểm dừng chân Bà Huyện Thanh Quan
Khảo sát tìm bến đậu vĩnh hằng
Bác sinh ra từ làng An Xá
Của Quảng Bình đất mẹ thương yêu
Bác lớn lên từ thời nô lệ
Nước Nam đang chịu cảnh lầm than
Theo Bác Hồ dựng Nước- cứu Dân
Trải qua bao năm tháng phong trần
Được Người giao cầm quân đánh giặc
Bác cầm quân bằng cái Tâm- Đức
Binh khí bằng đạo lý làm người
Dọc ngang trời bể cả cuộc đời
Truyền thống bốn nghìn năm ngời chói
Non sông nay quy về một mối
Bác bình dị Tướng tài Huyền Thoại
Được năm châu, bốn biển ngợi ca
Ngoảnh lại Bác trăm tuổi lẻ ba
Theo tạo hóa Bác về Tiên Tổ
Đại tướng Nhân dân- Dân ngưỡng mộ
Nay Bác về Vũng Chùa – Đảo Yến
Mảnh đất thiêng khúc ruột miền Trung
Bác nằm như canh trời, giữ biển
Bão tố vào Bác đẩy ra xa
Cho Việt Nam trọn mãi bài ca…
Nơi chốn muôn đời
(Kính dâng hương hồn Bác Võ Nguyên Giáp – vị tướng của Nhân dân)
Lưu Trọng Tri
Bác về an nghĩ đất Quảng Bình
Vũng Chùa – Đảo Yến thật đẹp xinh
Phong cảnh non xanh hòa nước biếc
Mênh mông trời biển thắm duyên tình
Phải chăng điểm hẹn Thiên tào đấy
Vị tướng muôn đời nắm đại binh
Đức độ võ – văn Người tỏa sáng
Ngàn thu ghi tạc chí anh minh
Kính viếng Đại Tướng Võ Nguyên Giáp
Lê Văn Viên
"Vũng Chùa Đảo Yến núi Đầu Rồng
Cõi vĩnh hằng Anh cả ngắm Biển Đông
Sinh tử trọn bề vì đất nước
Danh hương Văn - Võ dậy non sông"
Điều giản dị
Lưu Trọng Hải
Sự ra đi của Đại tướng (*) và sự tiễn đưa đầy tình nghĩa của người dân đã nói lên những điều giản dị như chân lý.
1 - Đất nước này vẫn chan chứa tình yêu thương. Tình yêu Đất nước, Tình yêu Quê hương, Tình yêu giữa con người với con người..
2 - Nếu một ai đó không có công lao thật sự như Đại tướng *, không có một Tâm hồn trong sáng và thuần Việt như anh Văn thì dân sẽ không yêu, sẽ không tin và sẽ không nghe theo.Và vì sao dòng người cứ như dài mãi ra khi tiễn đưa Người.
3 - Sự ra đi của Đại tướng* đã kéo tất cả mọi người về với" ý nghĩa của cuộc sống"
(Nói đến từ Đại tướng, dường như trong Tâm trí của mọi người đó chỉ là Võ nguyên Giáp chứ không phải một ai khác)
Câu chuyện nhỏ: Nhà Thơ và vị tướng
Lưu Trọng Hải
Nhà thơ Lưu trọng Lư là đồng hương và là bạn học với Đại tướng Võ nguyên Giáp ở trường Quốc học Huế.
Trong một buổi gặp mặt giữa Đại tướng với một số Văn nghệ sĩ. Nhà thơ Lưu trọng Lư bỗng lên tiếng." Anh Văn này, ngồi xuống đi, sao cứ chắp tay sau lưng đi đi lại lại mãi thế." Đại tướng dừng lại, hơi nghiêng mình về phía trước và nói: " Xin lỗi anh Lư, xin lỗi các anh các chị, tôi quen với tác phong trong quân đội mất rồi." Nói xong ông nhẹ nhàng ngồi xuống ghế, cười tươi và nói chuyện vui vẻ.
Vị Đại tướng của nhân dân
Lê Chiêu Quỳnh
Người anh cả đã ra đi
Tuổi một trăm linh ba vị tướng sĩ
Ngôi sao sáng ngời chân lý
Danh tướng song toàn thế kỹ hai mươi
Tổ quốc khắc đậm tên Người
Anh hùng dân tộc nhuộm tươi sắc cờ
Nhân dân Việt Nam tôn thờ
Nguyên thủ thế giới gửi thơ chia buồn
Hàng triệu trái tim quoằn cuộn
Thương nhớ đại tướng lệ tuôn trào rơi
Võ Nguyên Giáp hiến dâng đời
Vì nhân dân phục vụ thời sơ khai
Quảng Bình sinh vị tướng tài
Quân đội thành lập được Ngài chỉ huy
Hai tư chiến sĩ uy nghi
Nghiêm trang thề dưới quân kỳ Việt Minh
Đội tuyên truyên giải phóng quân
Tướng Võ Nguyên Giáp giàn binh trận đầu
Điện Biên chấn động địa cầu
Tiếng vang bay đến năm châu lẫy lừng
Thần tốc thần tốc tưng bừng
Giọng hô đại tướng đất rừng chuyển rung
Chiến dịch Hồ Chí Minh ! tung
Ngọn cờ cách mạng oai hùng dâng cao
Tri ân chiến sĩ máu đào
Ba mươi tháng tư cờ sao rợp trời
Việt Nam thống nhất sáng ngời
Tên tuổi đại tướng đời đời vẻ quang.
Hạ Trạch ngày 12/10/2013
Mẹ Quảng Bình đón người trong khúc hát
(Thương tiếc Đại tướng Võ Nguyên Giáp)
Cảnh Giang
Đất Mẹ Quảng Bình rưng rưng khúc hát
Niềm tự hào với bốn biển năm châu
Vị tướng Điện Biên chấn động địa cầu
Vị tướng nhân dân quân thù ngưỡng mộ.
Đất nước lầm than Người phất cao cờ đỏ
Theo Bác Hồ Người giữ trọn niềm tin
Thao lược cầm quân cho đất nước hoàn bình
Sạch bóng quân thù Người anh hùng huyền thoại.
Người là linh hồn của Bác Hồ vĩ đại
Mẹ Quảng Bình thương tiếc không nguôi
Cờ rủ Quốc tang trong mỗi trái tim người
Dài vô tận tiễn Người trong thương nhớ.
Dòng Kiến Giang một đời Người duyên nợ
Cuộc trường chinh bền bỉ ngót trăm năm
Sóng quê hương ru giấc ngủ trong lành
Nhìn biển cả ngàn thông reo ngào ngạt.
ĐK (Trời đèo Ngang dòng người trong thương nhớ
Lời đinh ninh ru giấc ngủ ngàn năm
Điệu hò khoan ru anh Cả anh Văn
Cùng Điệu Ví ru Cha già dào dạt)
Mẹ Quảng Bình đón Người trong khúc hát
Vì nước vì dân trung hiếu vẹn toàn
Tướng Giáp lừng danh đất nước vẻ vang
Người học trò của Bác Hồ sống mãi.
Một vị tướng tâm hồn
Lưu Trọng Hải
Quảng Bình ơi một dòng sông Nhật Lệ
Từ Trường sơn đổ về êm êm chảy
Ngọn gió Lào rát khô và bỏng cháy
Mà dòng sông vẫn tươi mát xanh trong.
Bờ biển quê mình dạt dào con sóng
Cát trắng phau núp dưới bóng phi lao\
Những con thuyền chòng chềnh trong giông bão
Vẫn đem về những mẻ cá đầy vơi
Đồng Lệ Thuỷ mùa xanh, mùa khô chói
Dù đói no, hạt lúa vẫn nuôi người
Dù nắng mưa vẫn chứa chất tình đời.
Có phải NGƯỜI sinh ra từ nơi ấy
Mà Tâm hồn đã chắp cánh bay bay!
Tuổi thiếu niên và xứ Huế mộng mơ
Dòng sông Hương và ngôi trường một thuở
Có phải nơi đây ngập tràn hình bóng
Của cụ Phan tình non nước cháy nồng
Của Bác Hồ đi tìm đường cứu nước
Và từ đây lòng NGƯỜI đã thấm được
Một Tâm hồn rộng mở mênh mang
Quê hương Đất nước, Đất nước Quê hương.
Nếu không có nỗi đau của dân tộc
Nếu không có chiến tranh và tang tóc
NGƯỜI đã là thấy giáo khiêm nhường
Gửi cho đời tất cả những yêu thương
Mà Cha Ông ngàn năm còn để lại
Trần Hưng Đạo,Quang Trung và Nguyễn Trãi
Đã ngấm sâu trong máu thịt của NGƯỜI.
Cách mạng, chiến tranh, non sông vẫy gọi
Người thầy giáo đã trở thành danh tướng
Đôi mắt NGƯỜI rực lên ngọn lửa sáng
Đốt cháy thiêu chiến lược của kẻ thù
Và NGƯỜI nói như một lời nhắn nhủ
Các ông đã sai, đã quá sai lầm
Vì không hiểu đây là một VIỆT NAM.
Đôi mắt NGƯỜI ánh lên màu xanh biếc
Bởi nỗi nhớ của một ngày tạm biệt
Các cô gái Trường Sơn với tuổi Xuân
Một thùng quà đầy yêu thương trĩu nặng
Vải màn xô, xà phòng và bồ kết.
Để rồi ba mươi năm sau chưa hết
NGƯỜI nhắn tìm các cô gái thuở xưa.
Ai mất, ai còn, chồng con đã có chưa.
Tấm lòng NGƯỜI, những nỗi đau sâu thẳm.
Và ta hiểu, bản xô nát Ánh trăng
Vì sao NGƯỜI đã thổn thức say mê.
Tâm hồn, Tâm hồn, Tâm hồn là thế !
Dòng người đi, tưởng chừng như vô tận
Xích lại gần nhau, xích lại gần hơn
Đất nước này đầy nỗi nhớ nỗi thương
Một anh VĂN, một vị tướng Tâm hồn.
Vị tướng tài
Lưu Văn Hội
Đất hiện linh đã sinh ra vị tướng tài
Ông đã làm rạng danh đất nước hiện tại và tương lai
Toàn nhân loại đều ngượng mộ tôn vinh
Bởi ông có Chí, Tài, đức của người thủ lĩnh
Ông đã hy sinh trọn cuộc đời mình
Vì Độc lập tự do và hạnh phúc cua muôn dân.
Chiến công Điện biên, Hồ Chí Minh lịch sử
Tương lai tươi đẹp, giống nòi quang vinh.
Nay Ông đã về với tổ tiên thế giới người hiền
Ra đi để lại cho đời bao thương nhớ
Quảng trách - Quảng bình cõi thiên thai
Tin rằng hậu thế luôn theo gương người
Tướng của dân
Lê Quang Quý
Thời đại lẫy lừng bậc vĩ Nhân
Tài năng , nhân cách rạng dương trần
Võ công, văn đức bình thiên hạ
Tướng giữa lòng người- Tướng của Dân.
Thiên tướng đã về trời
Giang Thanh Hà
Thiên tướng lừng danh đã biệt trần
Duyên đời cầm bút nợ cầm quân
Hai lần đả bại thù đầu sỏ
Một cuộc trường chinh việc cách tân
Rạng rỡ non sông ngời nghĩa khí
Vẽ vang sự nghiệp sáng hồng ân
Từ nay Võ Tướng người thiên cổ
Xã tắc ghi công tạc tượng thần!
Bác Văn ơi!
Phan Văn Hà
Chín nhịp cầu Gianh đón Bác dặm đường.
Một trăm lẻ ba năm con tim không ngừng nghỉ.
Hiến dâng cho hòa bình, cho nhân loại mai sau.
Hôm nay mồng 4 tháng 10 …!
Phút lặng yên khi nghe tin Bác mất.
Cả loài người mãi mãi tiếc thương.
Bác vê đây với nắng gió quê hương.
Biển rì rào, con sóng ru Bác ngủ.
Đất mẹ ôm trọn cuộc đời một Hiền Nhân.
Vũng Chùa – Đảo Yến, đẹp thiên thần.
Quảng Bình hai tiếng thân thương ấy.
Đón Bác về thương lắm Bác ơi!
Miền Trung ơi! gánh hai đầu đất nước.
Bà con quê nhà cũng đau buốt con tim.
Khi nghe tin Người hấp hối trên giường bệnh.
Dải đất miền Trung cũng nghiêng ngả quặn đau.
Biển gào thét, gió dật, mưa xối xả.
Quảng Bình ơi! Thương nhớ Bác khôn nguôi.
Đồng Hới, ngày 10 tháng 10 năm 2013
Khúc hát tiễn Người
Nguyễn Xuân Văn
(Tôi viết bài thơ này ngay sau khi xem Video "Giờ phút cuối cùng của Đại tướng Võ Nguyên Giáp trên internet).
Tin Người đi khi mưa lũ vừa tan.
Con tim đau thắt, nước mắt tràn.
Chúng con tha hương vì đường nghề nghiệp.
Thuận lợi nhiều nhưng không thiếu gian nan.
Khi khó khăn con nhớ lời Đại tướng:
"Hát lên bài: Quảng Bình quê ta ơi - để lấy lại tinh thần" (*)
"Nếu ai hỏi vì sao?...." tiếng nhạc lòng quê gọi.
"Chất" Quảng Bình thúc mỗi bước con đi.
Vĩnh biệt Người, vị thánh tướng lừng danh.
Xa quê hương với tấm lòng thành.
Trước anh linh Người, dưới cờ Tổ quốc.
Dâng nén hương đón Người về quê Quảng yêu thương.
(*) Lời của Đại tướng động viên một số bà con anh em Quảng Bình khi đến thăm Người.
Bình Dương, 12h22 ngày 11 tháng 10 năm 2013.
Tiễn biệt người
Lưu Trọng Hải
Dẫu biết rằng cómột ngày NGƯỜI sẽ ra đi
Lòng không muốn mà nó rồi phải đến
Cháu thắp nén hương, con tim đau nghẹn
Để tiễn NGƯỜI đi về cõi Vĩnh hằng.
NGƯỜI ơi! Quê mình cơn bão đã tan
NGƯỜI về đấy mà Thiên thu nằm yên nghỉ.
Người anh hùng huyền thoại
Cảnh Giang
Thế là Người mãi mãi ra đi
Về với Bác Hồ người cha già vĩ đại
Vẫn biết tuổi già không gì cưỡng lại
Quy luật muôn đời tạo hóa xưa nay.
Nhưng ai cũng lòng đau
Khi nghe được tin này
Vẫn cứ muốn Người Thọ thêm chút nữa
Bởi Tổ quốc có Người
Là lòng tin như ngọn lửa
Sưởi ấm trái tim này
Vượt qua mọi chông gai.
Thương anh Cả, anh Văn
Một vị tướng tài
Người Anh hùng Việt Nam
Cầm quân thao lược.
Nhà quân sự
Chỉ huy Quân - dân đi cứu nước
Đánh bại ba đế quốc to
Nhật - Pháp - Mỹ kinh hoàng.
Người học trò xuất sắc của Bác Hồ
Đưa lịch sử sang trang
Tô truyền thống Bốn nghìn Năm ngời chói.
Suốt cuộc đời
Cuộc trường chinh không mỏi
Người dành yêu thương
Cho chiến sĩ - Đồng bào
Người con Quảng Bình
Bao mong ước khát khao
Người bình dị
Càng Thiên tài - Huyền thoại.
Thế là Người đi
Nhưng Văn - Võ song toàn mãi mãi
Người Đức - Tài
Cả thế giới khắc ghi
Cùng Bác Hồ
Soi sáng đường
Dân tộc đang đi.