Tiễn con xuất giá theo chồng,
Lòng vui vui lẫn nỗi lòng bâng khuâng.
Đời người một chuyến sang sông,
Mười hai bến nước đục trong đời người.
Đục trong – vinh nhục con ơi
Cũng do đức hạnh con người tạo nên
Muốn cho hạnh phúc vững bền
Thì tình chung thuỷ đặt lên hàng đầu.
Ở cho trọn đạo làm dâu
Chữ Tâm, chữ Nhẫn nhiệm màu tình duyên
Biết nhường dưới, biết kính trên
Mẹ chồng chính mẹ của com giữa đời
Chồng như anh cả con ơi!
Cũng là đồng sự, bạn đời trăm năm.
Không bậc nhưng thứ rõ ràng.
Chớ bình đẳng quá mà mang lại phiền
Lời chồng một nửa bề trên
Chông lên tiếng gọi, con liền thưa ngay.
Lời thưa chớ giống tiếng chày (1)
Mà như nốt nhạc khẽ lay cung đàn.
Vợ chồng là ngãi Tao Khang
Anh em chông mới nghĩa vàng đó con.
Công nào sánh với núi non?
Công cha nghĩa mẹ núi còn thấp xa
Thân tộc cùng với mẹ cha
Giúp con dệt gấm thêu hoa cho đời.
Mai ngày làm mẹ con ơi
Mới thấu những lời của mẹ hôm nay
*
Chúc con đức hạnh tích đầy,
Trăm năm hoè quế sum vầy thất gia
Nhìn con bước lên xe hoa
Lâng lâng giọt lệ thầm nhoà khoé mi
Giọt lệ hạnh phúc vu quy
Hoá thành thơ tiễn con đi lấy chồng!
Mùa xuân 1993
1. Tiếng chày giã gạo ngày xưa