Vậy là cha đã vĩnh biệt gia đình, vĩnh biệt quê hương ra đi đã hơn một năm, cha đã đi mãi không bao giờ về nữa, trong cuộc đời cha đã dành rất nhiều thời gian để chờ ngóng tin con, trên bước đường tha hương con đã sử dụng nhiều thời gian cho những điều vô nghĩa mà đáng lẽ thời gian đó phải dành để chăm lo cha mẹ.
Làng Hạ chơi vơi một sáng hè
Chợt buồn rũ rượi những hàng tre
Vườn cây sầu não im phăng phắc
Cha đã lìa trần gió đang nghe.
Trời hỡi cha ơi đi thật sao
Chiều qua lên mạng web Cao Lao
Cha cùng con cháu xem lang Hạ
Cha cười gió bỗng thấy xôn xao.
Góp chút cuộc đời cho nước non
Việt minh một thuở cũng vàng son
Một lòng một dạ vì cách mạng
Và khổ một đời cũng vì con.
Cơm trắng cá đồng, canh mồng tơi
Con gọi mời cha chẳng trả lời
Những lần xưa ấy cha lên tiếng
Lần này sao vậy hỡi cha ơi.
Giường của cha đây mà cha đâu
Vắng cha cửa sổ bỗng âu sầu
Ghế của cha ngồi đau nỗi nhớ
Nghẹn ngào cánh võng khóc mắt sâu
Mẹ cùng con cháu khóc thương cha
Thẩn thờ bên cửa mẹ nhìn ra
Chập chờn khói thuốc cha đang đứng
Rồi tan giọt nắng bóng khuất xa
Cha hỡi giơ đây ở chốn nao
Suối vàng hay ở tận trời cao
Nguyện cầu cha được mau siêu thoát
Đồng phố ôm cha đất Cao Lao