Rừng thông làng Hạ (ảnh Nguyễn Chung Quý)
Ngày ấy đông lạnh rét run
Lội bùn mẹ cấy mưa phùn gió heo
Nhà nghèo thương lũ con thơ
Cha bước ra ruộng từ mờ tinh sương
Cuốc cày vỡ đất khai hoang
Tăng gia trồng trọt bờ mương, gốc vườn
Khoai lang vươn lá um tùm
Vượt qua cơn đói, cứu giùm nhà nông
Ba của anh Lê Vĩnh Hoàng
Mùa Hè nắng nóng như thiêu
Khom lưng mẹ gặt xế chiều chưa thôi
Mồ hôi dễ dãi chảy dài
Xuống đôi gò má, bờ vai hao gầy
Bao nhiêu nếp nhăn xếp đầy
Bấy nhiêu vất vả của Thầy Mẹ tôi
Một đời thầm lặng hy sinh
Một đời lam lũ quên mình vì con
Một lòng với Đảng sắt son
Tình làng nghĩa xóm mãi còn tiếng thơm
Chiến tranh chẳng sợ đạn bom
Cha đi hỏa tuyển mỏi mòn mẹ trông
Mẹ như cò vạc ngoài đồng
Mò cua bắt ốc bờ sông, hốc bàu
Mót từng dé lúa rụng rơi
Mua từng gánh sắn ở nơi xứ người
Mẹ của anh Lê Vĩnh Hoàng
Chỉ mong con cháu vui tươi
Bữa cơm độn sắn tiếng cười reo vui
Bây giờ con cháu đủ đầy
Chẳng còn bóng mẹ, bóng thầy nơi nao
Người như là những vì Sao
Sao khuê lấp lánh rọi vào tim Con.