Tác giả Lê Quang Tiến (Ảnh Facebook)
Đêm về nhớ lại tuổi thơ tôi
Là “Góc sân và khoảng trời” nho nhỏ
Ngoài đồng lúa đang vào mùa chín đỏ
Trải rộng dài về tít phía trời xa
Giọt mồ hôi của “Hạt gạo làng ta”
Trưa không ngủ, trốn nhà đi đá bóng
Cây trứng cá đầu xóm đầy quả mọng
Giành nhau ăn rồi toe toét miệng cười
Vòng qua lại đầu xóm để trêu ngươi
Cho chó đuổi, rồi nhanh chân bỏ chạy
Đi lội bùn về mẹ cho ăn gậy
Thế chẳng chừa, lần sau vẫn lén đi
Ngày xưa nội có chiếc ti vi
Mỗi lần xem là mỗi lần phải vỗ
Xoay ăng ten, ngóng đến dài cả cổ
Nhoè nhoẹt thôi chứ đâu được rõ rang
Mùa đông về, có được nắm bắp rang
Chìa vạt áo, ủ vào tay còn nóng
Mệ quát bảo: "mẹ cha mi khéo phỏng"
Nhiêu đó thôi cũng vui hết nửa ngày
Thời bắn bi, thổi vòng với chơi khăng
Khoai lang nướng tao với mi chia nửa
Cơm hèm ăn, say hơn là uống nữa
Mùi khói rơm, bếp củi mắt cay nồng
Đi lùa trâu là lại lội tắm sông
Vài cây chuối làm chiếc bè trôi nổi
Ánh đom đóm lập loè khi trời tối
Nghĩ rằng ma, nên chẳng dám lại gần
Chiếc chõng tre bạc phếch dựng giữa sân
Nằm ở đó, ngắm sao trời mùa Hạ
Một thú vui mà bây giờ …rất lạ
Giữa chốn phồn hoa…rực rỡ ánh đèn màu
Tuổi thơ à, chẳng quay lại nữa đâu
Lưu một chút lỡ sau già đọc lại
Nhoẻn miệng cười về một thời thơ dại
Đã qua rồi - như một giấc chiêm bao…