Ông Lê Quang Chủy. Thôn 2 xã Hạ Trạch. nguyên Cán bộ Sở Y tế Quảng Bình mất ngày mồng 4 năm Bính Thân, thượng thọ 87 tuổi. Huy chương kháng chiến Chống Pháp hạng nhất. Huân chương CMCN hạng nhất, Huân chương chiến công hạng Nhất.
Văn khánh chính ngày giỗ đầu
Nam mô A di đà phật!
Nam mô A di đà phật!
Nam mô A di đà phật!
Con lạy chín phương trời mười phương chư phật, chư phật mười phương
Con kính lạy Đức Đương cảnh thành hoàng chư vị đại vương
Con kính lạy ngài Đông Trù Tư mệnh Táo phủ Thần quân
Con kính lạy ngài Thần linh, Thổ địa cai quản trong xứ này
Con kính lạy chư gia tiên Cao Tằng Tổ tiên nội ngoại họ Lê Quang
Văn điếu khóc cha
Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam Quốc - Tuế thứ lục bát nhị niên
- Quảng Bình tỉnh, Bố Trạch huyện, Hạ Trạch xã, Đệ Nhị thôn, Đinh Dậu niên, nhất nguyệt sơ tứ nhật
- Hiếu chủ ai thê: Nguyễn Thị Biếu
- Trưởng nam tử: Lê Quang Hiển
- Đồng gia huynh đệ, tỷ muội, tử tôn hôn tế, nội ngoại đại tiểu đặng
- Thiết niệm ĐẠI TIỂU TƯỜNG
Vi lễ báo hiếu phục vị
Hiển khảo: Lê Quang Chủy, phụ quân chi linh
Tạ thế sơ tứ nhật, nhất nguyệt, Bính Thân niên
Hưởng thọ bát thập thất niên
Sinh cư tại thế, mạng hệ do Thiên
Tạ thế quy tiên, vạng sinh phục địa.
Than ôi! Cha hởi!
Mới ngày nào lối bước ung dung
Mà như vẫn còn đó bóng hình cha sớm tối
Tuổi tám mươi bảy mới vừa thượng thọ
Cảnh đoàn viên xuân đến sum vầy
Chốc một phút bỗng mây che núi hỗ
Cùng bàng hoàng ngơ ngác hỏi vì sao?
Huống lối thiên thai ngàn thu sương phủ
“Ngao ngán cuộc đời thay dâu bể
Rụng rời cơn chia rẽ âm dương
Làm cho đau đớn thảm thương”
Từ nay cách trở đoạn trường, Trời ơi!
Ôi! Cha đi đâu vắng bóng, hỡi cha ơi!
Mẹ đi tìm cha khắp chốn bao nơi
Những cứ tưởng cha đi rồi về lại
Nào ngờ cha di, đi mãi chẳng về
Cha ơi! Cha sao cha đành nỡ
Bỏ lại vợ hiền các con cháu nhớ thương
Cha đi rồi buồn thảm cảnh cố hương
Mái gia đình từ nay tình cha thiếu vắng
Đêm năm canh mẹ trông cha đằng đẵng
Nghĩa tình thâm vàng đá nặng lòng
Trong đêm dài nặng những mênh mông
Ngày sáu khắc lâm thâm hàng lệ nhỏ
Nỗi mơ màng bóng cha hãy còn đây
Ôi cha ơi! Cha bảo con mười năm sau nữa
Chín bảy rồi thọ bước cha đi
Con vô tâm chẳng biết hiểu chi
Khi chưa một ngày chăm cha cho phải đạo
Tình cốt nhục với bề hiếu thảo
Con chưa làm trọn được cha ơi
Đau xót lòng con vò võ rối bời
Bỗng bóng hạc dật dờ theo cha vào cõi vắng
Cảnh đoàn viên đột nhiên ngừng lặng
Khi trời mang cơn bão tố tràn về
U ám ngàn mây giông tố tái tê
Xui làm nên cảnh cách xa đôi cõi
Nhớ cha xưa!
Cả cuộc đời bôn ba vất vả
Anh em đông cha mẹ phận nghèo
Tuổi thanh xuân lúc vận nước gieo neo
Tiếp bước hai anh cha lên đường kháng chiến
Vào việt minh cha trọn đời theo Đảng
Súng cầm tay xung trận giữa sa trường
Ngày hòa bình cha về lại quê hương
Hai anh trai đã hy sinh không còn về lại nữa
Nuối tiếc xót xa, cõi lòng cha cay đắng
Ngày tháng buồn trôi cha gác bớt nỗi niềm
Bao việc nước lẫn việc nhà đều trên đôi vai cha gánh nặng
Giữa cuộc sống bộn bề bao khó khăn cha luôn cố gắng
Được cấp trên điều cha đi học lớp Y tá ngành Y
Về chăm lo sức khỏe của xã hội nhân dân
Đối với bệnh nhân cha nhiệt huyết ân cần
Bằng lòng chân thành cha chuyên tâm phục vụ
Được bà con yêu như người ưu tú
Tấm lòng của cha bà con nhân dân hiểu cha ơi
Tình yêu thương luôn gắn kết giữa mọi con người
Bởi lẽ cha sống bằng lòng nhân nghĩa
Cay đắng cuộc đời buồn khổ sẻ chia
Bỗng một ngày năm sáu bảy tin sét đánh giữa trời
Nỗi đau thương mất mát lệ tuôn rơi
Tin em trai hy sinh tại chiến trường nước Lào xa ngái
Nỗi đau buồn chẳng có chi bù được lại
Rồi cha chẳng còn lo nghĩ được việc công
Một mình cha ra ở bến sông
Làm nghề chài lưới cùng dòng sông bến vắng
Bắt con cá con tôm giữa dòng biển lặng
Để thời gian nguôi hẳn chuyện đớn đau
Chẳng còn lo buổi trước bữa sau
Yên phận với cuộc đời trên dòng sông quê mẹ
Mỗi ngày bình thường mỗi mình cha khỏe nhẹ
Tưởng yên bề công việc trên sông
Nhưng tình nước trong cha cũng đã nặng lòng
Một ngày năm sáu tám tỉnh về điều cha đi lại
Dòng lịch sử Quảng Bình luôn khắc ghi vào mãi mãi
Ngày bác Lưu Đăng về động viên cha đi
Chẳng còn lo với chuyên phân bì
Cáo xã, chào trạm xá, cha đi lên tỉnh
Cha lại bước vào trận cuộc tử sinh
Khi giặc Mỹ leo thang bắn phá
Hà Nội- Quảng Bình mỗi chuyến vô ra
Truy điệu sống cha đi đã biết bao lần
Ba lần bị thương vẫn không rời trận địa
Chuyển được mỗi viên thuốc về đổi bao nhiêu xương máu
Biết bao lần người đi công tác cùng nhau
Bị bom đạn Mỹ dập vùi không về được nữa
Năm bảy tư cha được tăng cường vào tuyến lửa
Vào cục vận tải đường biển mặt trận Trị Thiên
Phục vụ vận tải quân lương giao nối hai miền
Cùng dốc toàn quân giải phóng miền Nam đến ngày thắng lợi
Khi đất nước được bước vào trang sử mới
Hòa bình rồi cha được về công tác tại cảng Gianh
Sự nghiệp với nước non cha đã hoàn thành
Đường vạn lý công danh trở nên dòng kỷ niệm.
Thương ôi!
Mới đó mà kim mà cổ
Bóng tùng quân đã khép lại rồi
Tình phụ tử nay đồng ảo mộng
Đau đớn lòng nhớ ngày cha còn sống
Những lo toan việc nước việc nhà
Sinh dưỡng mười hai đứa con ấp ủ tình cha
Vất vả ngược xuôi năm đường bảy ngã
Mất đi một đứa con lòng cha quặn xót
Cơm nặng áo dày biển cả sông sâu
Công mẹ cha sớm tối dãi dầu
Lo thành thất, thành gia cho con sáu trai năm gái
Mười hai đứa cháu ngoại, mười ba đứa cháu nội
Các cháu học hành theo đường xã hội
Đi giữ gìn xây đắp Tổ Quốc muôn nơi
Cùng hướng điều thiện, nhân, lễ nghĩa, vâng lời
Học chữ làm người trọn bề trí tín.
Gẫm nghĩ! Non cao biển thái sánh sao tày
Công tạo tác sinh thành, dù sông cả đất dày
Đo sao được ơn Cù Lao chín chữ
Giờ đây cha đã theo đường vân lộ
Biết tìm đâu, gót tiêu giao hạc nội mây ngàn
Thương khóc nhẹ, công ơn chưa báo đáp
Hỡi ôi!
Nghĩ mới đó mà mười hai trăng sáng tỏ
Kỳ mãn tang theo lễ cỗ tục làng
Những vừa đây mà năm chẵn đã tròn
Ngày sơ kỷ tùy sức con ý họ
Bát ngát đèn hương trang hoàng đèn lửa
Toàn quyến thuộc con cháu phủ phục niệm hương hồn
Uy nghiêm nghi lễ sum họp bà con
Lòng cầu nguyện siêu sinh tỉnh độ
Lác đác, khôn ngăn hàng lệ nhỏ
Chúng con chẳng thể nào đáp nổi đức Cù Lao
Lấy lòng thành đền đáp ơn cao
Lâm thâm, khó cản ngấn châu sa
Dù sức mỏn vẫn kế thừa đức tổ phụ
Ngày sơ kỷ, bán kim, bán cổ
Thắp nén tâm hương lễ bạc tâm thành
Rượu chuớc ba tuần xin kính nâng tay rót
Chén cương thường, các con nguyện mãi tri ân
Việc hiếu sự khó tránh khỏi nhiều bề khiếm khuyết.
Hương thơm, nến đỏ, mọi nghi lễ tạm gọi theo thời.
Cúi lạy, nguyện Phật trời phù hộ
Hồn cha được về tỉnh độ Tây Phương
Táo quân, Thổ phủ, Long Vương
Linh Thần chứng giám cảm thương độ trì
Lễ mãn tang có thủy có chung
Cám ơn xóm, cảm ơn thôn, cảm ơn làng, cám ơn họ, cám ơn bà con bạn hữu gần xa đã không ngại phí thời gian cùng đến thắp nén hương thơm nhớ tới cha.
Chốn u minh như có thấu tình
Rằng nay lễ bạc, lòng thành
Văn một đoạn tỏ lòng con báo bổ.
`Ô hô!