Chùm thơ của Phan Văn Hà
08:10 - 12/12/2014
Những bài thơ của Phan Văn Hà, rút từ tuyển tập Hương Sắc Cao Lao do NXB Hội Nhà văn phát hành năm 2012
LÒNG MẸ
Trăng khuya khi tỏ khi mờ
Đèn dầu mẹ thắp mẹ chờ cha con
Thương cha năm tháng mõi mòn
Đôi vai gầy guộc áo còn sờn vai
Đêm khua bóng mẹ miệt mài
Nhặt từng củ sắn củ khoai sâu sùng.
Mẹ ơi! Nơi chốn cửu trùng
Tình yêu của Mẹ đi cùng cháu con.
9/2007.
QUÊ HƯƠNG MÙA THU
Tháng bảy về, những quả sim chín mọng
Hạt mưa ngâu nhè nhẹ bay bay
Mùa thu tới, lá vàng rơi phảng phất
Trời trong xanh, mây trắng bồng bềnh.
Ơi! Dòng Gianh nước trong xanh đến lạ!
Soi bóng chiếc cầu nối nhịp Bắc - Nam
Sông quê ơi! Chảy xuôi về biển
Chở những con đò mang nặng tình em
Quê hương tôi sao mà yêu đến vậy?
Ấm tình anh vời vợi nắng mùa thu.
11/2007.
QUÊ HƯƠNG
Quê hương ơi! Sao mà yêu mà nhớ
Những bờ tre, ruộng lúa, mái nhà tranh
Con đường làng vươn mình như dãi lụa
Cho em đi chập chững đầu đời.
Yêu biết mấy dòng sông Gianh huyền thoại
Bầy em thơ tắm mát những trưa hè
Yêu con đê quanh làng màu xanh thảm cỏ
Yêu cánh đồng cho hạt lúa, cá, tôm.
Yêu những con người một nắng hai sương
Tôi yêu" Con Nai vàng ngơ ngác "
Yêu đồi thông vi vu gió hát
Soi bóng mặt hồ xanh ngắt mùa thu.
Vui vui lắm chiêu ba mươi tết
Trống cái rộn ràng các Họ vào Xuân
Quê hương mình sum vầy đoàn tụ
Phiên chợ làng tấp nập đông vui.
Quê hương ơi! Sao mà yêu mà nhớ !
Dưới dàn bầu thấp thoáng mẹ tôi
Thoang thoảng hương thơm đôi mắt em cười
Sóng lúa rì rào Xuân về trên đồng nội.
3/2009