CHUYỆN QUÊ XƯA
Lê Văn Phương (Cao Lao Hạ Rừng Hoang)
Có một làng quê
xưa
Con trai và con gái
Giữa mùa đông tê tái
Đi chăn trâu ngoài đồng.
Cùng nhau đốt lửa
hồng
Xua đi cơn giá lạnh
Con gái cười đỏng đảnh
Len lén nhìn con trai.
Rồi có những sớm
mai
Rủ nhau đi cắt cỏ
Trời rạng đông ửng đỏ
Nhuộm làn sương long lanh.
Con trai đòi làm
anh
Con gái đòi làm chị
Trời cũng không thiên vị
Nên chẳng ai nhường ai.
Con gái mến con
trai
Khi con trai cho ổi
Cũng nhiều khi giận dỗi
Bị nhát ma ban trưa.
Rồi những lần tắm
mưa
Con trai và con gái
Cùng vô tư thoải mái
Trần truồng như ban sơ.
Nhớ lại thủơ còn
thơ
Con gái cười bẽn lẽn
Nhìn con trai e thẹn
Thế là thiếu nữ rồi.
Chiều ngang qua lưng
đồi
Ngắt một cành hoa tím
Nụ hoa cười chúm chím
Tặng em tình trắng trong.
Bây giờ lại mùa
đông
Một mùa đông đã cũ
Nơi chiến trường quân ngũ
Lòng nhớ em chơi vơi.
Giọt nước mắt đầy
vơi
Nơi quê nhà đất mẹ
Cũng người em gái trẻ
Nhớ người yêu chiến trường.
Giờ đi khắp nẻo
đường
Tình cũng xa mãi mãi
Kỷ niệm thời sống lại
Trong ánh nhìn đăm chiêu.
NHỚ NGÀY XƯA
Lê Quang Quý
Và làng quê hôm
nay
Con trai và con gái
Vừa lớn đã khăn gói
Tỏa muôn phương kiếm nghề
Cánh đồng mỗi chiều
về
Vắng đàn bò rong ruổi
Mấy chú trẻ nhàn rỗi
Tụ tập vui cùng nhau
Rồi mùa đông qua
mau
Xuân tràn về xóm ngõ
Từng đôi thêm mấy nhỏ
Lại về rộn làng quê
TRỐNG VẮNG
Đặng Văn Quang
Người ngày thơ đâu
rồi
Đã bay đi muôn nẻo
Để đồng khô cỏ héo
Trống vắng những chiều quê
Nắng vẫn vàng triền
đê
Mây quấn hòn Đá bạc
Dốc oằn thông vẫn hát
Lúa đồng cửa vẫn vờn.
Nhớ lắm câu giận
hờn
Của một người con gái
Những chiều đông tê tái
Cùng bứt lác đồng Đuồi.
Thời gian mãi trôi
xuôi
Đời người không dừng đợi
Dẫu lang bạt muôn lối
Vẫn nhớ ngày xưa ơi...
THẬT NHƯ ĐẾM
Nguyễn Hữu Đức
Rồi tuổi thơ qua
mau
Mỗi người đi một ngã
Ả Đốc Ẻ, Hà thành
Eng Đái Nhỏ vô Huế
Ngày tháng cứ như
thế
Giống con tảo xoay vần
Hết đông lại sang xuân
Hạn hán đến lụt lội.
Ngài Kẹ Hạ quê
miềng
Cứ thiệt thà chân chất
Có một không nói hai
Quanh năm tròn vành vạnh.
Ước một lần gặp
lại
Răng thấy khó qúa trời
Thôi đành mượn đôi lời
Giải bày cùng Eng, Ả.
MƠ ƯỚC NGÀY XƯA
Lê Thế Phượng
Răng chừ lên phố
xá
Cho dắn gựi đôi lời
Kẻ Hạ dà miềng ơi
Dù đi mâu cụng dớ...
Thời rèo trâu bất
cỏ
Thời khuôi éo côi thiềng
Đi cụi lọi đòn triêng
Đi mần đôồng địa cắm
Nguồi phà xe diều
lắm
Chặt mía tới bán tề
Trước mương nác vậc về
Thấc đêm đi lấy nác
Triều ni nghe dốn
dác
Màn ạnh rộng mới về
Eng Mót thông báo nghe
A lô mời đồng chí.. (*)
Bựa liên huôn văn
nghệ
Có cạ đánh đàn bầu
- Ngài đằm mâu? ợ mâu?
- Cùa quê nguồi Hà Nội! (**)
Côi đàng côi đi
tới
Đưới đàng đưới cụng lên
Chưa mần lại sân đình
Diện trước dà ung Khuốc
Nghe nói mô xóm
trước
Eng Rào Con chất chòe
Tấm côn đi để khoe
Chặp eng Phương trập được
Eng Chệc Con hài
hước
Tủm tỉm nói chọc cười
Gái gái với trai trai
Mần mau đi tui cấy...!!!
(*): Eng Mót hay thông báo phim
màn ạnh rộng: "Tối hôm nay vào lúc mười chín giờ ba mươi trân trọng kính mời đồng bào, đồng chí và các bạn
đến tại sân vận động xã Hạ Trạch để đón xem bộ phim đặc biệt được mang tên......".
(**): Em gì cháu eng Quang Loi, eng Nguyễn Trung về diện đàn bầu.
TỰ KHEN
Đặng Văn Quang
Ôi chà ngài Kẻ hạ
Mần thơ đạ quá trời
Đọọc nghe sướng quá thôi
Đi đàu mô cụng dớ
Tài chi mà tài
rứa
Ai cũng mần được thơ
Bọ mạ nỏ bày mô
Chặng qua là họọc mót
NGHE ĐỜN BÙ QUANG LỢI
Nguyễn Hữu Đức
Eng Thế Phượng có
nghe
Tiếng đờn bù Cuông Lợi
Ngài Kẹ Hạ dà miềng
Tiếng đờn nghe thánh thót.
Mần mấy ả Rẫy côi
Cầm đòn treng ngồi trước
Mấy O ở đưới Vực
Cũng vội vả treng đằm.
Chổ eng Đặng Văn
Quang
Ỷ thế miềng to lớn
Ra treng cả một vùng
Cho mấy iêm xóm chín.
Eng Đình Hùng gầy
tóm
Đứng lấp ló phía sau
Mà nọ dám vô treng
Nên đành ngồi sau chót.
Sau mật chặp nắn
nót
Cuông Lợi mới đánh bài
Cuổng Bình quê ta ơi
Nghe răng mà da diết.
XÚC CẢM
Lê Quang Quý
Ngài Cao Lao khổ rứa
Cái ăn kiếm từng bửa
Nước ngọt cất vô lu
Nắng cháy rát cả khu
Lụt nhà ngập ngang phản
Rứa mà trí sán lãn
Đỗ ông cống ông nghè
Làm giỏi đủ mọi nghề
Có nhà to nhà nậy
Xóm mô như xóm
nấy
Đều lắm ngài làm quan
Giỏi cả võ lẫn văn
Sáo, đàn tiếng đồn khắp
Hai mươi xóm thẳng
tắp
Giữ mỹ tục thuần phong
Trước làng thờ tổ tông
Đình to Thần Hoàng ngự
Nhắc nhau để ghi
nhớ
Nhờ dày đức tổ tông
Nhờ thế núi thế sông
Địa linh sinh nhân kiệt
CẢM XÚC THÁNG
MƯỜI
Lê Quang Nhân
Có ai về với tôi
Cùng tháng mười êm ả
Mùa thu thay sắc lá
Mưa dăng kín đường làng
Bảo nổi nhớ miên
màn
Lời thơ còn bỏ ngỏ
Những sắc màu còn đó
Âm Thanh rộn lòng người
Ta về với tháng
mười
Mùa lúa vàng trỉu hạt
Câu dân ca em hát
Hương cốm nồng xốn xăng
LÀNG QUÊ YÊU DẤU
Nguyễn Hữu Đức
Em sẽ về cùng anh
Làng Hạ vào đầu đông
Lúa mùa vừa gặt xong
Còn thơm mùi rạ mới
Xung quanh bếp lửa
hồng
Mẹ ngồi rang cốm dẹp
Bầy cháu nhỏ xúm xít
Mẹ kể chuyện ngày xưa
Những năm thời bao
cấp
Lúa về kho hơp tác
Cũng bếp lửa này đây
Mà bốn bề vắng ngắt
Cha vác cuốc ra
đồng
Mẹ khom lưng nhổ mả
Mà bụng đói thắt lòng
Thèm một bát cháo không
Cho chân Cha đỡ mỏi
Thời gian ôi thời gian
Cứ thế trôi nhanh qúa
Ngoảnh lại mấy chục năm
Muốn bù đắp cho Mẹ
Muốn phụng dưỡng cho Cha
Không còn đâu cơ hội
Cha về nơi chín suối
Mẹ an nghỉ thiên đường
Chỉ còn nhớ với thương
Hôm nay về theo
anh
Mang biết bao kỷ niệm
Lòng tràn đầy xao xuyến
Sự thay đổi từng ngày
Làng quê mình yêu dấu.
TÂM TƯ NGÀY LŨ
Đỗ Hoa Phương
Có chi mô chị ơi
Nước đầy nước lại vơi
Chỉ thương đời xa xứ
Nhớ quê đắng cả lời...
Cánh cò chao đồng
cửa
Nước mấp mé cửa sau
Mạ hối con mau mau
Đê sau rào đã lở...
Nước tràn qua song
cửa
Dập dềnh thúng, mủng, nồi
Lúa khoai ướt nhẹp rồi
Lợn kêu, gà nhao nhác...
Lụt ngày xưa xơ
xác
Mình mẹ ta chống chèo
Nay trong cảnh cheo leo
Có muôn người bên cạnh.
Thương quê mình bất
tận
Nắng đổ lại mưa nguồn
Chẳng thể nào lớn khôn
Con cháu đành xa xứ.
NGÁ MỒM
Đỗ Hoa Phượng
Ngá mồm iêm xin tiếp
Nác trọt vế nác bàu
Nác trọt hấng vô thau
Nác bàu cất tlrong giại
Khuôi bằm vế khuôi
lát
Khô khén cất vô chum
Đừng giác nốống lung tung
Thằng Đái con ăn sôống
Khi đi sương nác
uống
Dớ bất mấy lá tlre
Thả côi mặt hấn che
Cho nác hấn khỏi dóc
Đi củi chặt đòn
xóc
Dớ chặt cơn cuống tàu
Khi bó củi phải tlrau
Dàn lưng cho thiệt khéo
Tát khau đôi phải
kéo
Tay trước nặng hơn sau
Cặng trước dún thiệt mau
Chúc khu là đổ nác
Mắc xương hom thề
khạc
Cá mau đâm thề rồi
Mật chặp hấn hết thôi
Đừng la trời, kêu bọ
Tác giả bài viết: Ban biên tập
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn
Quê ơi hai tiếng vấn vương
Nhớ chùm khế ngọt con mương lượn vòng.
Cánh đồng lúa tốt chờ mong
Ao tôm mùa lũ bềnh bồng trong tôi.
Mấy lời chưa nói tình trôi
Quê hương đọng lại mồ hôi ráng chiều !
Con đò, bến nước... đăm chiêu
Tình quê lòng mẹ bao nhiêu mỹ miều.